Chi tiết tin tức

Bài học kinh điển của sư trụ trì về con người và chiếc chăn bông

21:08:00 - 10/04/2021
(PGNĐ) -  Từ câu chuyện chiếc chăn bông của vị sư trụ trì, bạn chắc chắn sẽ ngộ ra được nhiều điều, ngẫm thấy mình nên làm gì cho ngày hôm nay.

Câu chuyện sau đây xảy ra tại một ngôi chùa cũ nát. Sau khi tiểu đệ tử cứ phàn nàn, than vãn hoài không ngớt về việc bị nhiều người ghét, vị lão hòa thượng hỏi một câu đã giúp cậu cũng như nhiều người đang lâm vào hoàn cảnh tương tự bừng tỉnh: 

Một tiểu hòa thượng chán nản thất vọng nói với lão hòa thượng: "Trong cái chùa nhỏ bé này chỉ có hai hòa thượng chúng ta, lúc con đi xuống núi hóa duyên, mọi người đều là nói những lời ác với chúng ta, còn thường xuyên gọi con là hòa thượng hoang. 

Họ cho chúng ta tiền hương khói càng ngày càng ít đến thê thảm".

Tiểu hòa thượng nói tiếp: "Hôm nay con đi khất thực, trời lạnh như vậy mà không có một ai mở cửa cho con, đến cơm bố thí cũng được ít. Chùa Bồ Đề chúng ta muốn thành một ngôi chùa ngàn gian, tiếng chuông vang xa không ngớt như Sư Phụ nói, con e là không thể". 

Lão hòa thượng khoác lên mình chiếc áo cà sa không nói lời nào, chỉ nhắm mắt lại lẳng lặng nghe, tiểu hòa thượng cứ nói và cằn nhằn liên miên… 

Cuối cùng lão hòa thượng mở mắt to hỏi: "Bây giờ bên ngoài gió bấc thổi mạnh, lại có băng tuyết ngập trời, con có thấy lạnh không?" 

Tiểu hòa thượng toàn thân run rẩy nói: "Con lạnh, hai chân con đều tê cóng cả rồi!" 

Lão hòa thượng nói: "Vậy chi bằng chúng ta đi ngủ sớm đi". 

Lão hòa thượng và tiểu hòa thượng tắt đèn chui vào trong chăn ngủ. Một giờ sau, lão hòa thượng hỏi: "Bây giờ con có thấy ấm không?"

Tiểu hòa thượng trả lời: "Đương nhiên là con thấy ấm rồi, giống như ngủ dưới ánh mặt trời vậy!" 

Lão hòa thượng nói: "Khi nãy, chăn bông để ở trên giường là lạnh, thế nhưng khi có người nằm vào lại trở nên ấm áp. Con thử nói xem, là chăn bông sưởi ấm cho người hay là người sưởi ấm cho chăn bông đây?"

Tiểu hòa thượng nghe xong liền nở một nụ cười nói: "Sư phụ, người thật là hồ đồ đó, chăn bông làm sao có thể sưởi ấm cho người được, phải là do con người làm chăn bông ấm lên mới đúng chứ!" 

Lão hòa thượng hỏi: "Chăn bông đã không cho chúng ta sự ấm áp lại còn cần chúng ta đi sưởi ấm nó, như thế thì chúng ta còn đắp chăn bông làm gì?" 

Tiểu hòa thượng nghĩ nghĩ một lát rồi nói: "Mặc dù chăn bông không sưởi ấm cho chúng ta, nhưng chăn bông dày lại có thể giữ hơi ấm cho chúng ta, khiến cho chúng ta ngủ được thoải mái". 

Bài học kinh điển của sư trụ trì về con người và chiếc chăn bông - Ảnh 1.

Chỉ bằng một câu nói, vị hòa thượng đã khiến đệ tử ngộ ra đạo lí về cách đối xử với kẻ ghét mình (Ảnh minh họa)

Câu chuyện kể đến đây, dễ dàng hiểu được rằng, hình ảnh "chăn bông" được sư trụ trì ẩn dụ để ám chỉ những người ghét mình, còn bản thân những người bị ghét cũng giống như người nằm dưới chăn. 

Người ghét ta, họ rất lạnh lùng, đối xử không tốt và không giúp ích được gì cho chúng ta, như chiếc chăn bông "đã không cho chúng ta sự ấm áp lại còn cần chúng ta đi sưởi ấm nó". Thế nhưng, "mặc dù chăn bông không sưởi ấm cho chúng ta, nhưng chăn bông dày lại có thể giữ hơi ấm" 

Và đoạn kết của câu chuyện này khiến nhiều người ngộ ra được chân lí sâu sắc: 

"Trong bóng tối, lão hòa thượng hiểu ý cười cười: "Chúng ta là hòa thượng tụng kinh rung chuông, chẳng phải là giống người nằm dưới chăn bông? Còn những chúng sinh kia chẳng phải họ là một cái chăn bông dày đó sao? 

Chỉ cần chúng ta một lòng hướng thiện, thì chiếc chăn bông lạnh như băng kia cuối cùng cũng sẽ được chúng ta sưởi ấm. Lúc đó "cái chăn bông" dày kia cũng sẽ biết giữ ấm cho chúng ta. 

Chúng ta ngủ trong "cái chăn bông" như vậy, chẳng phải rất ấm áp sao? Ngôi chùa ngàn gian, tiếng chuông chùa ngân vang không ngớt, còn có thể là trong mơ được sao?" 

Tiểu hòa thượng nghe xong liền bừng tỉnh mà hiểu ra hết. 

Bắt đầu từ ngày hôm sau, tiểu hòa thượng đều dậy rất sớm đi xuống núi hóa duyên. Tiểu hòa thượng cũng vẫn gặp phải những lời ác như trước đây. Thế nhưng tiểu hòa thượng trước sau gì đều giữ vững thái độ nho nhã và lễ độ đối xử với mọi người. 

Mười năm sau… 

Chùa Bồ Đề đã trở thành ngôi chùa có diện tích hơn mười km, có rất nhiều hòa thượng, khách hành hương tới không ngớt. Tiểu hòa thượng cũng đã trở thành vị sư trụ trì."

Kỳ thực trên thế giới này, chúng ta đều là đang nằm trong chăn bông, người khác chính là chăn bông của chúng ta. Bởi, bạn không thể "làm dâu trăm họ", không ai có thể sống vừa lòng rất cả mọi người, cho nên dù khéo léo đến đâu, cũng không thoát khỏi quy luật "người yêu - kẻ ghét".

Có thể khẳng định rằng, một trong những loại tình cảm tiêu cực nhất, có khả năng gây tổn hại nhiều nhất đến tâm sinh lý của chúng ta là sự thù ghét. 

Theo Phật giáo, sự thù ghét là một trong những tâm bất thiện của con người, được hình thành do sự kết hợp của các nhân tố bên ngoài lẫn nhân tố bên trong. 

Đối với người ghét mình, đặt điều, nói xấu... những lời đáp trả có thể giúp bạn thỏa mãn cơn giận dữ nhưng cũng làm bạn tuột dốc không phanh trong mắt người khác, lời nói là con dao hai lưỡi. 

Cho dù họ có dùng lời lẽ khó nghe đến thế nào, hãy bỏ ngoài tai. Mục đích của việc phê bình là để giúp cho người khác tiến bộ, đừng suy sụp và phiền não về chúng.

Khi đã thấm nhuần rằng: người không thích mình là chăn bông, còn mình là người nằm dưới chăn, thì chúng ta hãy dụng tâm đi sưởi ấm chăn bông để chăn bông cũng sẽ giữ ấm cho chúng ta. 

Bị ghét là một trải nghiệm để chúng ta học được nhiều điều, để sinh tồn, để vượt qua và để trưởng thành. Thực tế, những kẻ ghét ta không phải hoàn toàn xấu, và họ còn dạy ta khá nhiều điều vô cùng giá trị.

Bài học hay nhất mà bạn tiếp thu được từ những "kẻ thù" của mình là sự tôn trọng với người khác. Bởi vì, họ không tôn trọng bạn, và họ luôn đối xử tệ hại với bạn. 

Thay vì trả đũa với thái độ sao chép lại từ những kẻ ghét mình, bạn hãy tôn trọng họ. Sự tôn trọng không có nghĩa là bạn phải thích họ. 

Tỏ ra tôn trọng đối phương chứng tỏ rằng bạn là một người tử tế và nếu may mắn thì người kia cũng sẽ dần tôn trọng bạn. 

Những kẻ ghét mình còn giúp bạn luôn rèn luyện bản lĩnh, sự mạnh mẽ để biết tự bảo vệ bản thân . 

Có nhiều người không ưa chúng ta vì họ không thể chấp nhận được điều gì đó ở chúng ta. Sự khác biệt giữa người với người là rất tự nhiên và thế giới này cần sự khác biệt đó. 

Từ phía bạn, thay vì thù ghét họ, hãy suy nghĩ cởi mở và chấp nhận sự khác biệt của họ. Hãy mỉm cười với những người ghét bạn, đó là cách cư xử tuyệt vời mà không phải ai cũng làm được

Ngủ - đắp cả một đời, vậy mà hôm nay mới biết, hóa ra mối quan hệ giữa người và chăn bông là như vậy, thật là có đạo lý phải không?

 

BBT

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin