Danh sách tin tức
  • Tốt xấu từ tâm sinh
    16:07:00 - 19/10/2017
    Một hôm, Tô Đông Pha đến chùa Kim Sơn chơi với Thiền sư Phật Ấn cả ngày. Hai người đối nhau luận Thiền, Đông Pha hỏi Phật Ấn:
  • Một câu đáng giá nghìn vàng
    17:17:00 - 16/10/2017
    Ngày xưa có một nhà hiền triết treo biển trước nhà nói rằng: “Ai chịu lễ một trăm lạng vàng thì sẽ dạy cho một bài học rất hay”. Một vị quốc vương lúc ấy đi dạo chơi, thấy vậy động lòng hiếu kỳ liền đem một trăm lạng vàng cho nhà hiền triết để xin bài học. Nhà hiền triết dạy rằng bài học đó chỉ có một câu: “Phàm làm việc gì, trước phải nghĩ đến hậu quả của nó”.
  • Nhà có rác
    20:03:00 - 15/10/2017
    Hàng ngày, con đường đất nhỏ nhà tôi có hai chiếc xe lấy rác đi ngang, bất kể mưa nắng. Đó là hai chiếc xe cút kít sơn màu đồng, mỗi chiếc có một người công nhân môi trường đô thị đẩy. Mặc mưa hay nắng, mỗi chiếc xe đi một bên đường, đi tới đâu họ gõ những âm thanh leng keng để nhà nhà đem rác ra bỏ. Nhiều nhà bỏ rác gọn gàng vào túi nhựa, chạy theo xe bỏ vào vì muốn giúp cho chị công nhân đỡ vất vả. Có nhà gom rác gọn gàng và phụ chị bỏ rác lên xe.
  • Tình thương và cừu hận
    16:45:00 - 13/10/2017
    Trường Thọ Vương ngước nhìn ra trời đêm mù mịt. Kinh thành Ba Diệp đang ngập trong bóng tốt nặng nề. Ngoài xa, có le lói ánh lửa chắc quân thù đã hạ trại khi trời chiều, ở đồi bên kia.
  • Ðời người trong một câu
    22:23:00 - 12/10/2017
    Nhà vua ấy, ngay từ lúc lên ngôi báu đã giao cho một viên đại thần cái trọng trách sưu tầm dưới các bầu trời xa lạ những tinh hoa rải rác trong vũ trụ và những triết lý của cuộc đời. Ý cửu trùng muốn thu nhập những cái hay ở đời để dựng một nguyên tắc trị dân.
  • Họa tùng khẩu xuất
    15:50:00 - 11/10/2017
    Thuở xưa ở trong một cái hồ kia có một con rùa và hai con cò trắng thường lui tới làm bạn với nhau.
  • Ngôi chùa đối với người Phật Tử Việt Nam chúng ta nói riêng hay những dân tộc khác tại Á Châu nói chung; chùa đóng một vị trí quan trọng trong đời sống của nhân dân, kể cả những người không thuộc tín ngưỡng Phật Giáo. Do vậy từ mấy ngàn năm nay, hình ảnh của ngôi chùa đã ăn sâu vào nề nếp văn học, thi ca, kiến trúc, phong tục, tập quán, lịch sử v.v, nên chùa là “Cái thiện của làng tôi” như nhà văn Thiện Văn Phạm Phú Minh ở Hoa Kỳ đã viết trong tờ Thế Kỷ thứ 21 như vậy.
  • Những hạt cơm của Phật
    17:15:00 - 14/09/2017
    Cứ đúng mười hai giờ trưa chú Tâm Mãn, trịnh trọng trong chiếc áo năm thân màu lam, mang bình bát đựng cơm cúng Phật đặt lên bàn giữa của Tổ đường...
  • Hoa vẫn tươi cành
    17:29:00 - 12/09/2017
    Kinh thuật tóm tắt một đoạn kinh Di Lan Đà (Milinda-panha)
  • Ngày xưa có một chú tiểu Sa Di đến học Phật giáo với một vị thầy rất sáng suốt. Chú là một người đệ tửrất tốt. Chú rất lễ phép, thành thật và biết vâng lời. Chú học đạo rất nhanh. 
  • Một người nghèo lạ
    15:28:00 - 15/08/2017
    Chàng nghèo thật hết chỗ nói, cả sự nghiệp của chàng chỉ có một bà mẹ già mà thôi.
  • Trái tim của mẹ
    18:06:00 - 05/08/2017
    Ngày xưa, có một cậu bé ở với mẹ trong một túp lều ven rừng. Ngày ngày cậu đi vào rừng hái củi bán để nuôi mẹ. Mẹ cậu ở nhà nấu cơm, vá áo, chăm sóc những luống rau. Hai mẹ con sống nghèo nànhẩm hút, nhưng không kém vẻ đầm ấm, bởi vì tình thương của mẹ vốn đã là điều kiện cần và đủ cho một con người.
  • Kỳ thọ Cấp Cô Độc viên
    15:26:00 - 23/07/2017
    Trưởng giả Tu-đạt-đa (cũng gọi là Tu-đạt) là một nhà từ thiện lớn, luôn vui thích làm những chuyện phước đức, bố thí. Ông thường cứu giúp những người nghèo khó, hay đem cơm gạo, quần áo bố thícho họ. Trong toàn khu vực thành Xá-vệ, không phân biệt nam hay nữ, già hay trẻ, cứ hễ nghèo khổ, không nơi nương tựa, một khi tìm đến là được ông vui vẻ giúp đỡ ngay. Vì thế mọi người đều gọi ông là trưởng giả “Cấp Cô Độc”, nghĩa là “người thường chu cấp cho những kẻ cô độc, không nơi nương tựa”.
  • 7 bước đến miền cực lạc
    20:38:00 - 12/07/2017
    1.Mùa an cư của giáo đoàn Siddhatta bình lặng giữa mùa sala hé nụ. Đoàn khất sĩ ngày thêm đông. Rừng sala như một lễ hội bắt đầu…
  • Chiếc bình cũ
    15:45:00 - 04/09/2016
    Khi chiếc bình trà đã cũ nằm cạnh một góc tủ thì chẳng ai thèm để ý hay ngó ngàng gì đến nó. Bởi nó là một vật không có gì gọi là giá trị cả. Vậy mà với tôi, mỗi lần nhìn thấy chiếc bình ấy thì tôi lại nhớ đến cha.
  • Vị thầy tu mỉm cười, nhìn đệ tử rồi nói: “Ta kể cho con nghe câu chuyện về một con voi. Con voi đang đứng hái lá từ trên cây bình thản nhấm nháp. Bỗng một con ruồi nhỏ bay tới và cứ vo vo gần tai con voi. Con voi phe phẩy đôi tai để quạt con ruồi đi. Nhưng con ruồi cứ bay đi rồi lại bay tới, con voi lại phe phẩy tai đuổi đi.