-
Tôi vừa có chuyến đi dài ngày để giao lưu, chia sẻ và thực hành chánh niệm qua 5 tỉnh thành là Đà Nẵng, Huế, Khánh Hòa, Bình Dương và Tp.HCM. Điều làm tôi ngạc nhiên và bất ngờ rằng số lượng người bị stress và ung thư quá nhiều. Nhiều hơn tôi tưởng tượng hay các con số mà mình đã đọc và biết. Thấy buồn và lo lắng.
-
Đôi mắt ngây dại của người mẹ nhìn ra khung cửa sổ… 25 năm chăm sóc đứa con tâm thần, bà cũng đã hóa điên. Ở khung cửa sổ nhỏ của căn nhà sát chân núi, một thiếu niên nghèo dõi mắt về nơi xa, ước ao mẹ quay trở lại!
-
Có dịp chia sẻ với nhiều người làm cha mẹ ở độ tuổi sau 35, tôi phát hiện ra hầu như ai cũng biết ơn con cái vì nhờ bọn trẻ mà họ sống tốt hơn, có trách nhiệm hơn, và đặc biệt là biết tu tập trong đời sống tự thân.
-
Câu chuyện cảm động này xảy ra hồi tháng 3/2014 trong 1 vụ động đất ở Nhật Bản, lấy đi sinh mạng của rất nhiều người.
-
Chúng ta đều biết, gia đình là nhân tố làm nên xã hội. Gia đình tốt thì xã hội tốt, gia đình xấu thì xã hội xấu.
-
Trong kinh Phật có nói rằng: "Thiên kinh vạn quyển, hiếu nghĩa vi tiên", dù tu đạo nào, dù có học hay không học, hiếu là gốc, hiếu là trên trước, hiếu là tất cả. Là con người thì phải trọn đạo hiếu, phải nhớ ân nghĩa và đền trả những ân nghĩa ấy. Trong tất cả các ân nghĩa, có thể nói lớn lao nhất là ân nghĩa cha mẹ.
-
Trong cuộc sống ta thấy có những người hay gặp may mắn, cũng có những người thường gặp xui xẻo. Vấn đề là, do cái gì mà có sự may mắn hay xui xẻo? Phải chăng mỗi người sinh ra là có gắn một số phận, định mệnh riêng; người thì cố gắng lắm mà vẫn không thành công, làm mãi vẫn không đủ ăn nói chi giàu sang...; người thì làm chơi ăn thiệt, ngồi không mà lại gặp may, giàu có...?
-
Tụng kinh là đọc một cách thành kính những lời đức Phật đã dạy trong kinh điển, hợp với chân lý và căn cơ của chúng sinh. Đồng thời để cho tâm và khẩu được hợp nhất vào câu kinh, tiếng Pháp của Phật.
-
Vô thường không phải là một điều xấu, nó cũng có mặt tốt: Nếu hạnh phúc không tồn tại mãi mãi, thì sự bất hạnh cũng không vĩnh cửu. Khi hết hạnh phúc, người ta bất hạnh; và người ta cũng trở nên hạnh phúc khi hết bất hạnh. Đi từ trạng thái này qua trạng thái kia xảy ra tự nhiên. Không phải hãm lại sự chuyển động và biết nắm lấy những sự vật khi chúng đến, chấp nhận chúng như vậy, dù cho những xúc tình chúng khơi dậy nơi chúng ta. Mỗi khoảnh khắc của đời sống là độc nhất vô nhị và không bao giờ ...
-
Hồi mới tập tành cắm hoa, cả buổi vẫn chỉ được vài bình hoa. Cắm thế nào nhìn vẫn cứ xấu, không bằng quý thầy cứ xoẹt vài cái là ra đủ kiểu dáng hoa.
-
Điều quan trọng mà chúng ta cần phải nhớ là hãy buông bỏ sự căng thẳng. Nếu có thể được, chúng ta hãy đặt gánh nặng xuống, trước khi chiều tới. Chúng ta nhớ đừng còng lưng mang gánh nặng nầy suốt buổi chiều, rồi lại vác ì ạch suốt buổi tối. Chúng ta hãy nhớ buông tay ra, bằng cách đặt ly nước xuống bàn.
-
Một ngày nọ, có một tín đồ đến thỉnh giáo thiền sư: “Con là người đã có gia đình, nhưng con lại đang rất yêu một người con gái khác, con phải làm thế nào bây giờ?”.
-
Đức Phật chỉ về 3 điều khi người ta mất đi mới biết, khiến ai nấy đều vô cùng sửng sốt! Con người ta mệt mỏi cũng bởi sân si, càng tham ái, sân si nhiều càng mỏi mệt… vì thế, trước khi rời bỏ cuộc đời này mà đi, nhất định phải học được 3 điều này! Hãy cũng đọc câu chuyện sau đây:
-
Trong sinh hoạt hàng ngày, đã không ít lần tôi thấy một số Phật tử hút thuốc hay uống bia, có người vì muốn chữa bệnh hay tăng cường sức khỏe nên uống rượu thuốc. Như vậy liệu có đúng, có trái với Chánh pháp, có vi phạm với giới luật mà Đức Phật đã đề ra cho hàng Phật tử?
-
Mỉm cười cũng là một sự thực tập tuyệt diệu.
-
Người gần gũi và luôn lắng nghe tôi trong mọi hoàn cảnh chính là Quán Thế Âm Bồ-tát. Hồi tôi còn bé, ông bà ngoại dạy tôi cách niệm danh hiệu Ngài và tôi làm điều đó trong suốt cuộc đời mình.
|
|