Ở đây, nhìn bề ngoài ta thấy Thiền Tông đi ngược lại Phật giáo nguyên thủy, song đi sâu vào bản chất thì thấy không có gì mâu thuẫn, mà thống nhất với nhau. Đó là điểm riêng trong triết học Phật giáo Việt Nam thời Trần.
Thông thường, thời gian được quan niệm như một chiều dài vô tận, kéo dài từ quá khứ đến vị lai. Với cách hiểu này, thời gian lâu xa tính bằng số lượng hạt bụi hay còn gọi là vi trần kiếp như trên quả là không thể đo lường được…
Nhận thức luận là một bộ phận và đồng thời cũng là một trong ba chủ đề lớn của triết học. Và trong triết học, về bản chất, nhận thức luận là một hệ thống lý luận về mối quan hệ giữa chủ thể và khách thể trong quá trình nhận thức.
Trong kho tàng thành ngữ và tư tưởng phương Đông, câu nói “Hồi đầu thị ngạn” (回頭是岸) - “Quay đầu là bờ” - đã trở thành một lời nhắc nhở đầy nhân văn và triết lý.
Đức Phật Gotama, người sáng lập Phật giáo, nhận thấy rằng nhiều hệ thống triết học thịnh hành vào thời của Ngài thì mâu thuẫn nhau và rằng các triết gia thường tranh cãi về những vấn đề triết học khác nhau.
Như chúng ta đều biết, Đức Phật đến với cuộc đời chỉ vì một mục đích duy nhất, cùng với một hạnh nguyện bao la là đem nguồn an lạc, hạnh phúc đến cho nhân loại.
Cho đến ngày nay người ta vẫn còn những tranh biện rằng đạo Phật là tôn giáo hay triết học. Thực chất trả lời cho vấn đề này không khó. Sở dĩ tồn tại những quan điểm này là do xuất phát từ góc nhìn về Phật giáo trên các bình diện khác nhau.