-
Thầy Tổ chúng ta có tục lệ cầu an đầu năm tụng kinh Dược Sư . Nhân đây, tôi gợi một số ý để quý vị suy nghĩ và thực hành cho đúng Chánh pháp cũng như truyền thống của Phật giáo Việt Nam.
-
Do bối cảnh địa-lịch sử và địa-văn hóa đặc thù ở Nam bộ Việt Nam, đã xuất hiện khá nhiều hội đoàn, đạo giáo có thực hành pháp môn Tịnh độ so với các vùng miền khác trong cả nước; tuy nhiên, cho đến nay vẫn chưa có một tông phái Tịnh độ riêng biệt.
-
Phật giáo có nhiều pháp môn (1) tu để chuyển hóa khổ đau thành an lạc thật sự. Niệm Phật là một trong những pháp môn tu. Niệm Phật ở đây tức là niệm danh hiệu Phật A Di Đà, vị Giáo chủ cõi Cực lạc (Sukhāvatī, Great Happiness).
-
Trong Phật giáo Tịnh Độ, niềm tin đặc biệt quan trọng, vì nó là yếu tố đầu tiên trong Ba Tài Lực (Sambhara-tư lương): niềm tin, nguyện vọng và hành trì (tín-nguyện-hành). Ba yếu tố này thường được biết đến như là những điều kiện cần thiết để tái sinh về Cực Lạc. Rõ ràng, niềm tin chính là bước đầu tiên để bước vào cửa ngôi Cực Lạc.
-
"Khởi đi từ Ấn Độ, tín niệm về Bồ-tát càng ngày càng phát triển rộng rãi và trở thành một tập thành đặc biệt phong phú và đa dạng ở từng tọa độ địa lý khác nhau của các quốc gia Phật giáo không kể đến tông phái"
-
Niệm Phật là pháp môn tu, lẽ sống diệu kỳ, luôn được nhiều người áp dụng từ xưa đến nay. Mọi người đang áp dụng trong đời sống hàng ngày và gặt hái nhiều kết quả trong việc rèn luyện tâm.
-
Trong Phật giáo, một vị Bồ-tát (Phạn: Bodhisattva hay Bodhisatva ) là một người ở trên con đường tu tập hướng tới Bồ-đề (giác ngộ) hay Phật quả.
-
Trong mỹ thuật Trung Quốc, Quán Thế Âm thường được mô tả đứng trên một con rồng, đi cùng một chim vẹt mào trắng và có hai đứa trẻ hoặc hai chiến binh ở hai bên.
-
Trong Phật giáo, Quán Thế Âm là một vị Bồ-tát hiện thân cho lòng từ bi của tất cả chư Phật.
-
Người mẹ hiền lành thường khuyên răn con nhỏ nhẹ, chớ không rầy không đánh nên người ta gọi là từ mẫu tức mẹ hiền. Cha thì nghiêm, mẹ thì từ. Bồ-tát Quán Thế Âm tu hạnh từ bi, thường cứu khổ chúng sanh, nên người ta thường xưng tán Ngài là Đại từ Đại bi Quán Thế Âm Bồ-tát.
-
Đức Phật nói con người chỉ thấy Phật là con người, chư thiên thấy Phật là chư thiên, hàng Nhị thừa thấy Phật là Nhị thừa, Bồ-tát thấy Phật là Bồ-tát, Phật mới thấy Phật là Phật. Đây là cách thấy khác nhau, cách hiểu khác nhau.
-
Kinh Pháp hoa, còn gọi là giáo Bồ-tát pháp, tuy nhiên phần nhiều người ta cứ lầm là Bồ-tát ở trong Tam thừa và Tam thừa là Thanh văn, Duyên giác và Bồ-tát hoàn toàn độc lập, khác nhau. Nhưng kinh Pháp hoa gọi là Bồ-tát Nhứt thừa, có một thừa thôi, không phải ba thừa.
-
Trong Phật giáo, có một cõi nước Tịnh độ của Ðức Phật mà mọi người luôn hướng đến, cầu sinh về đó. Vị giáo chủ của cõi nước này là Ðức Phật A Di Ðà, Ngài là vị chuyên gia quản lý rất xem trọng việc bảo vệ hệ sinh thái, rất khéo léo trong việc quy hoạch xây dựng và vô cùng am hiểu cách giáo dục nhân dân.
-
Tịnh Độ là lòng trong sạch,chớ còn ngờ hỏi đến Tây phương;Di đà là tính sáng soi,Mựa phải nhọc nhằn tìm về Cực Lạc.[1]
-
Phật nói kinh Pháp hoa chỉ dạy cho Bồ-tát có nghĩa là dạy cho người ta cầu thành Vô thượng giác, cầu thành Phật thì pháp này đi suốt gọi là Nhứt thừa, tức là từ con người tu lên chư thiên, lên Nhị thừa, lên Bồ-tát, lên Phật.
-
Phẩm Như Lai thọ lượng thứ 16, kinh Pháp hoa , Đức Phật đưa thí dụ ông lương y chữa bệnh cho các cuồng tử, Ngài bảo rằng các cuồng tử này uống lầm thuốc độc làm mất bản tâm. Chúng ta suy nghĩ sâu hơn để xem Đức Phật muốn nói gì.
|
|