-
Hộ niệm hay giáo hóa cho người bệnh sắp chết là pháp hành quan trọng và phổ biến trong thời đại Thế Tôn. Pháp tu này hiện vẫn đang được Tăng, Ni và Phật tử thực hành, góp phần hỗ trợ tích cực cho người hấp hối được sinh về cõi lành, thậm chí có thể chứng đắc Niết-bàn, giải thoát tối hậu.
-
Kinh Duy Ma Cật phân biệt về các tâm với tên gọi khác nhau có được trên tiến trình tu tập, dựng xây cõi Tịnh Độ, kể tên sơ lược một số tên gọi: thứ nhất là Trực Tâm = tâm không cong vạy, thẳng hướng về bản thể Chơn Như, thứ hai là Thâm Tâm = tâm tinh tấn đi sâu vào Chơn Như, thứ ba là Bồ Đề Tâm = tâm thể phát sáng, cảm nhận được chất liệu trí tuệ - an lạc nơi Chơn Như, thứ tư là Hồi Hướng Tâm = tâm dụng từ Chơn Tâm hướng đến lợi ích cho chúng sanh…để dần dà có Thanh Tịnh Tâm rồi có cõi Tịnh Độ ...
-
Có ba câu mà tôi rất muốn quý vị học thuộc, ba câu này ngắn thôi và rất lợi ích mỗi khi cơn giận của mình trào lên mà mình không muốn nói những lời làm đổ vỡ thì phải thực tập theo ba câu đó.
-
Theo lịch sử, Đức Phật đản sanh tại Ấn Độ, nên Ngài theo phong tục tập quán xưa của xứ Ấn mà khai phương tiện giáo hóa để người dân Ấn được sống trong sự an lành theo tinh thần đó.
-
Phước đức là chất liệu quan trọng nâng đỡ cuộc sống chúng ta. Người Phật tử tin sâu nhân quả , lấy phước đức làm nền tảng. Dân gian cũng đúc kết kinh nghiệm “có đức mặc sức mà ăn”.
-
Thời gian như bóng câu qua cửa sổ . Câu nói ví von đó trong văn chương Việt Nam dường như đã khái quát thành công luận giải về thời gian của triết học Trung Hoa thời cổ đại 1 .
-
Noa Jones là Giám đốc điều hành của Middle Way Education (Giáo dục Trung đạo) và là tác giả của How do you know what you know? Bà hiện đang cộng tác với một nhóm các nhà giáo dục và khoa học để tạo ra một chương trình giảng dạy toàn diện có thể được sử dụng trong nhiều môi trường học tập và văn hóa khác nhau.
-
Đức Di Lặc là Phật tương lai. Danh hiệu của Ngài bắt nguồn từ chữ mitra, có nghĩa là hữu hảo hoặc thân thiện.
-
Người Việt Nam ít nhiều chịu ảnh hưởng Khổng Lão giáo, nên hôm nay, đề tài này được đặt ra, tuy không phải là chủ đề trong đạo Phật. Khổng Mạnh chủ trương xây dựng cuộc sống hiện tại và Lão Trang thì theo cách sống không dính líu gì đến cuộc đời này.
-
Hầu hết mọi người đều mơ hồ bước vào cõi đời này. Trải qua thời gian học tập và xây dựng cuộc sống, giật mình chợt thấy tóc đã điểm bạc, sức lực không còn dồi dào, toàn thân hiện rõ những dấu vết của thời gian.
-
Nói sơ tâm là nói về tâm của người mới học, tâm đơn sơ, tâm như hài nhi trẻ nhỏ, tâm rất mực hồn nhiên, chưa có chút gì là chữ nghĩa dày đặc, không chút gì là kiến thức uyên bác.
-
Kinh Phật có cụm từ “binh khí miệng lưỡi” nghe rất ấn tượng. Nhân loại sở hữu một thứ vũ khí có sức sát thương cao, tàn phá khủng khiếp mà không phải cung kiếm hay bom đạn, đó chính là lời nói ác.
-
Hãy tha thứ cho kẻ thù, để được an ổn và lợi ích lâu dài là quan điểm nhân văn, từ bi và trí tuệ của Thế Tôn. Chỉ có những bậc nhìn xa, trông rộng, vì lợi ích lâu dài cho số đông mới có thể đưa ra những lời khuyên dạy minh triết như vậy.
-
Chánh niệm là phương pháp duy nhất để vun trồng sự tỉnh thức trong từng giây phút về bản chất thật sự của vạn pháp, qua sự tiếp xúc với thân tâm. Có thể bạn đã biết đó là “thiền minh sát”.
-
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo: Ta không tranh luận với thế gian, chỉ có thế gian tranh luận với Ta. Vì sao như vậy? Này Tỳ-kheo, nếu ai nói đúng như pháp thì người ấy không tranh luận với thế gian.
-
Đức Phật nói Tam thừa là Thanh văn, Duyên giác và Bồ-tát; vì trình độ, phước đức của mọi người không giống nhau, cho nên mỗi người tu tùy theo hoàn cảnh và phước đức của mình cho có kết quả tốt đẹp.
|
|