Sau khi dự buổi tiệc do các y, bác sĩ – những người mà chúng tôi đã góp phần đào tạo cách đây hơn ba mươi năm – chiêu đãi, tôi và anh Hai M. lên xe ra về. Trên đường, trời chợt đổ mưa, hai anh em ghé vào một quán ven đường uống cà phê chờ mưa tạnh mới đi tiếp. Nhìn những giọt cà phê rơi trong ly, tôi trầm ngâm suy nghĩ, thời trai trẻ tôi thích đến quán uống cà-phê phin, nghe nhạc, còn bây giờ cứ mỗi lần nhìn cà phê nhẩn nha rơi từng giọt, tôi lại thấy nóng ruột, có cảm giác như đang hoang phí ...