Danh sách tin tức
  • Buông xả
    21:02:00 - 20/12/2013
    Hàng ngày ta hay nói đến buông xả, nhưng buông xả được nhiều hay ít còn tùy thuộc vào sự tu tập nhận thức của từng người, là Phật tử thì ai cũng biết cuộc đời này là giả tạm, vô thường, nhưng khi một ai đó làm tổn thương ta, làm cho ta đau khổ, ta mới biết được khả năng buông xả của mình đến đâu.
  • Cứ đến gần cuối năm là hoạt động mua bán sách tử vi, bói toán được bày bán tràn lan và công khai ở TP.HCM và các thành phố lớn. Hoạt động mua bán các sách mê tín dị đoan này diễn ra rầm rộ tại các đình chùa, bến xe, lề đường... thậm chí len lỏi vào bệnh viện và cả trên xe buýt.  
  • Những vòng tròn xao động…
    18:36:00 - 19/12/2013
    Sẽ không thể tạo lập một thế giới hòa bình khi chúng ta đang còn bị vướng bận bởi những xung đột nội tại, hận thù, hồ nghi hay giận dữ bên trong.
  • Sống vì ai?
    13:35:00 - 18/12/2013
    Là người, việc trước tiên là phải hiểu rõ mình, khẳng định lấy mình. Chỉ có khẳng định chính mình, mình mới có lòng tự tin để nỗ lực tự vươn lên.
  • Ý niệm về hạnh phúc là một loại vô minh. Nếu bạn có sự hiểu biết lành mạnh, thì bạn sẽ không quá chú trọng đến hạnh phúc; Chúng ta sỡ dĩ chú trọng quá nhiều đến hạnh phúc là do bởi vô minh. Hạnh phúc không phải là một quan niệm, ý định hay mục tiêu của cuộc sống; mà hạnh phúc là một kết quả, thành quả.
  • Chúng ta đến chùa để tìm sự an tịnh, đó là nhu cầu chính của người đi chùa. Phần nhiều, chúng ta đi chùa vì mình đang gặp khổ nạn nên muốn tìm một nơi yên tịnh nào đó để ‘lánh nạn’.
  • Sắp Tết, dịch vụ đổi tiền lẻ “đắt như tôm tươi” vì nhiều người dùng để đi lễ đầu năm. Tuy nhiên, nhiều người đã đặt tiền vào tay, thậm chí đã nhét tiền vào miệng tướng, rất phản cảm.
  • Như tất cả những người đi chùa, chúng ta đến chùa để tìm sự an tịnh.  Đó là nhu cầu chính của người đi chùa.  Phần nhiều, chúng ta đi chùa vì mình đang gặp khổ nạn nên muốn tìm một nơi yên tịnh nào đó để ‘lánh nạn.’
  • Trong thế giới vật chất, mỗi khi chúng ta cho đi càng nhiều thì những giá trị tài sản sở hữu của chúng ta sẽ càng giảm thấp. Vì thế, chúng ta luôn phải cân nhắc, đắn đo trước khi cho ai đó một món gì. Và sự cân nhắc, đắn đo ấy làm cho ý nghĩa của từ cho đã dần dần bị sai lệch.
  • Con đường hạnh phúc
    19:27:00 - 16/12/2013
    Con đường đi đến hạnh phúc, con đường ấy, nghĩa là hạnh phúc, hoàn hảo từ lúc đầu, hoàn hảo ở chặng giữa, và hoàn hảo ở chặng cuối cùng,
  • Mùa đông đến, những cơn gió se lạnh, những đợt gió bấc thổi ném vào người mà thấy như ai lấy dao cắt da cắt thịt ta. Mọi người đều phải trang bị cho mình những chiếc áo thật ấm, những chiếc khăn thật dài, những đôi tất thật dày, những đôi giày thật đẹp, những chiếc mũ thật xinh để chống lại cái lạnh giá của mùa đông. Tất cả mọi người ai ai cũng sợ cái lạnh, cái lạnh được ví như con dao cắt da, cắt thịt, hoặc lạnh buốt đến tận xương.
  • Cách đây hơn 2550 năm, có một chàng trai trẻ, con vua Suddhodana Gotama và hoàng hậu Mahà Màyà (1), đã quyết định từ bỏ đời sống thế tục, sống đời xuất gia học đạo từ năm 29 tuổi, đó là thái tử Siddhattha.
  • Muốn trở nên tự tại, mình thực tập buông bỏ ý niệm. Tất cả ý niệm trên thế gian này dù ở nội dung nào hay hình thức nào đều dẫn đến điểm cuối cùng là khổ đau. Muốn không còn khổ đau, phải buông bỏ ý niệm. Ý niệm về đúng, sai tạo nên sự tranh cãi, không đồng thuận hay chiến tranh.
  • Ăn chay ngày nay không còn giới hạn trong tôn giáo hay với những người giảm béo, chữa bệnh nữa mà đã trở thành xu hướng của thời đại. Ăn chay đang dần trở thành một ẩm thực thời thượng trong cuộc sống hiện đại ở các nước phát triển, đặc biệt trong giới trẻ, nghệ sĩ và trí thức.
  • Sống giản đơn nhằm buông bỏ ý niệm hưởng thụ và tiêu thụ. Thế giới ngày nay tiêu thụ quá mức vì nhu cầu hưởng thụ quá mức. Ý niệm về đoạn kiến hay thường kiến nên ra sức tiêu thụ. Tài nguyên thiên nhiên bị khai thác đến mức cạn kiện, sức lực con người làm việc đến cùng cực, nhằm phục vụ cho sự hưởng thụ.
  •  Khi ngồi thiền, tâm còn bám víu cái gì, mình phải niệm phóng tâm, tức là dù đối tượng phóng tới là thiện hay bất thiện, tịnh hay bất tịnh, chánh hay tà đều phải buông. Đã buông thì chánh hay tà không còn kẹt vào. Buông tất cả chánh tà, mình không còn thấy cái gì gọi là chánh cái gì gọi là tà, chỉ có thực tại hiện tiền.