Sau khi đại phá quân Nam Hán tại sông Bạch Đằng năm 938 thì năm 939, Ngô Quyền lên ngôi vua, chấm dứt 1000 năm lệ thuộc, đem lại nền độc lập tự chủ cho dân tộc. Ông ở ngôi được 6 năm, đến năm 949 thì mất. Và sau đó là loạn lạc kéo dài, đến năm 965 thì nhà Ngô sụp đổ. Năm 968, Đinh Bộ Lĩnh dẹp yên 12 sứ quân, lập nên nhà Đinh – Đinh Tiên Hoàng - đặt tên nước là Đại Cồ Việt, đóng đô ở Hoa Lư.
Trước tình hình căng thẳng tại biển Đông trong những ngày vừa qua, Trung Quốc vẫn chưa rút giàn khoan Hải Dương 981 ra khỏi lãnh thổ đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Đại Đức Thích Giác Thiện - Chùa Từ Quang, TP. Hồ Chí Minh đã cảm tác 2 bài thơ về Biển Đông với chủ đề: " Biển Đông Dậy Sóng"
Trong tuyên bố Ninh Bình - 2014, Mục 3.7 có viết: "Tái khẳng định mong muốn chung và quyền con người cơ bản của tất cả mọi người sống trong hòa bình với nhau và tái khẳng định rằng mục đích chính của Liên Hợp Quốc là duy trì hòa bình và an ninh quốc tế." Vì vậy, hòa bình và tự do là khát vọng muôn đời của nhân loại.
Việt Nam là một dân tộc trải qua quá nhiều cuộc chiến tranh, những trải nghiệm xương máu qua nhiều cuộc chiến tranh chống ngoại xâm tàn khốc nên hơn ai hết mỗi chúng ta đều ước muốn, cháy bỏng khát vọng hòa bình.
Thơ ca thuộc hai trường phái Nho và Thiền khác nhau về nhiều mặt, trước hết là cơ sở văn hóa của hai loại hình nghệ thuật thơ ca và sau đó là ở đặc điểm nghệ thuật. Về mặt nghệ thuật, nếu so sánh cái nhìn, tư duy, quan niệm, con người của hai trường phái ta đều thấy có sự khác nhau.
Quá trình khám phá, cảm nhận cái đẹp văn chương bao giờ cũng bắt đầu từ cuộc đời nhà văn, đến tác phẩm, phong cách nghệ thuật, nhân cách con người, v.v… Như vậy, tìm hiểu về tính văn học cũng có nghĩa là thông qua việc tìm hiểu về truyền thống văn hóa, lịch sử của từng địa phương, từng dân tộc.
Đức Phật hay Đạo Phật tự ngàn xưa không những giới thiệu cho chúng ta có nhận thức được sự KHỔ và con đường tu tập để đưa đến chấm dứt mọi khổ đau ngay trong hiện tại, mà còn giúp cho chúng ta có một tầm nhìn trong sáng để trang bị hoàn thiện về đạo lý “Nhân bản” của con người trên mọi sinh lộ của cuộc đời.
Buổi sáng mùa đông năm ấy, tu viện Thiên Môn, phía Bắc thị trấn Odeti, chợt xuất hiện một người khách lạ. Không biết y bao nhiêu tuổi nhưng nom đã già cỗi lắm. Lão vác một nhánh mai to nặng và thò tay giật chuông cổng tu viện.