-
Ngày 11-2, TT.Thích Đồng Văn, trụ trì chùa Viên Giác (Q.Tân Bình, TP.HCM) kết hợp với công ty Thành Thành Công TTC và các vị mạnh thường quân đã thu mua dưa hấu “giải cứu” cho nông dân.
-
Một người bạn mà tôi quen đã đặt tiêu đề trên trang cá nhân: “Ai rồi cũng phải chết, biết vậy để sống cho tốt!”. Bạn ấy cho tôi biết rằng mình quán vô thường, lấy giáo lý vô thường để nhắc nhở bản thân không lười nhác, biếng trễ mọi việc.
-
Phóng sinh, một việc làm tưởng đâu chỉ có tốt nhưng đằng sau bề mặt tốt ấy lại có biết bao hệ lụy mà rất có thể người phóng sinh chưa nghĩ tới. Trong bài viết nhỏ này xin được nêu ra một số hệ lụy theo cái nhìn riêng của người viết.
-
Mỗi chúng ta khi vừa lọt lòng mẹ đã cất những tiếng khóc thét oe oe chào đời. Tiếng khóc linh cảm tâm thức trẻ thơ, đỏ hỏn dường như dự báo về những ngày tháng rộng dài nỗi buồn vui, hy sinh, chịu đựng hay ân huệ hạnh phúc chờ đón trước mặt...
-
Khất thực là một văn hóa truyền thống đẹp của Phật giáo, vậy có nên cấm hay không? Hay phải làm như thế nào? Đây là một câu hỏi lớn trong thời đại mới, thời đại của tri thức, của khoa học kỹ thuật đang phát triển, bên cạnh đó giáo dục đạo đức cũng được xã hội quan tâm.
-
Vẫn còn một người bên cạnh, khi bạn buồn. Tấm lòng ấy sẵn dung chứa những hỷ nộ ái ố mà bạn đã và đang trải qua. Bạn hãy hát lên những cung bậc cuộc sống, bằng chất liệu thật mang màu riêng, chỉ bạn mới có.
-
Gần đây, những sự cố về Phật giáo đã làm xôn xao dư luận. Và từ đó, không ít người sinh ra thành kiến với chùa chiền, đặc biệt là những ngôi chùa to, thờ tượng Phật lớn, mà họ gọi là “chùa giàu”. Người ta có tâm lý thích “chùa nghèo” hơn. Không trách sự so sánh ấy. Tuy nhiên, chùa to hay chùa nhỏ đều có những điều hợp lý và vô lý.
-
Matthieu Ricard – một nhà nghiên cứu người Pháp đã từ bỏ cuộc sống hiện đại để trở thành nhà tu hành Phật giáo Tây Tạng – được cho là có chỉ số hạnh phúc lớn nhất thế giới.
-
Thật sự bây giờ tôi mới thấy được giá trị sâu sắc lời nói của những bậc thầy khi tiếp nhận người xin xuất gia. Ngài nói rằng: “Bây giờ tạm thời tôi sẽ cho chú ở chùa làm công quả một thời gian. Khi nào tôi thấy chú phân biệt một cách tường tận giữa 'trắng và đen' thì khi đó tôi mới cạo tóc cho chú xuất gia”.
-
"Phật giáo đã du nhập vào Việt Nam, hòa nhập với nền văn hóa dân tộc, góp phần to lớn vào sự nghiệp dựng nước và giữ nước. Đến thời đại nhà Trần, vua Trần Nhân Tông đã hai lần trực tiếp lãnh đạo quân và dân Đại Việt đánh thắng quân Nguyên Mông và mở mang đất nước".
-
“Tăng đồ lô” cách nói trại danh hiệu của ngài Tân-đầu-lô, chỉ cho những vị Tăng (giả Tăng) không mời mà đến, là một trong những vấn đề khó xử của Phật giáo hiện nay. Giữa lúc mọi người đang tìm cách để giải quyết vấn đề này thì ngạc nhiên thay, vẫn còn một số Phật tử do chưa hiểu nên tiếp tục cúng dường cho những người giả làm Tăng này với lý do là kính chiếc áo họ đang mặc.
-
Chuyện xưa kể rằng, có một hiệp khách bôn tẩu giang hồ. Người này rất giỏi võ công, lại có tâm trừ gian diệt bạo, bênh vực kẻ yếu thế. Ngày nọ hiệp khách đi ngang qua ngôi làng, gặp lúc bọn cướp đang cướp bóc của dân lành liền ra tay trừ bạo.
-
Phật dạy mọi đau khổ hay sung sướng của con người suy cho cùng đều tại tâm. Vì vậy để có cuộc sống an nhiên, con người phải cải biến tâm tính, biết buông bỏ những sân si. Ba triết lý sau của đạo Phật sẽ giúp chúng ta có cái nhìn thoáng và nhẹ nhàng hơn về cuộc đời.
-
Khi đức vua và quân lính đến bắt Angulimala, họ thấy người ấy đang ở trong Tịnh xá của Đức Phật. Biết rằng Angulimala đã từ bỏ ác đạo của mình và trở thành một vị tỳ kheo, vua và quần thần đều đồng ý để yên vị này. Suốt thời gian Angulimala nhiệt tâm thực hành thiền định.
-
Mẹ tôi bỏ ba tôi năm tôi lên tám, em út tôi chưa đầy hai tuổi. Ba tôi thinh lặng, cặm cụi nuôi con. Nhà tôi luôn thiếu hụt gạo củi. Ba tôi chạy đôn, chạy đáo kiếm ăn phờ cả người! Ai dại gì lấy ba tôi để gánh sự cùng cực, nheo nhóc tròng lên cổ? Biết thế, ba tôi không nghĩ chuyện lấy vợ. Chín năm bão tố đã qua. Nhà tôi ai cũng xơ xác. Thấy ba tôi người khô khốc, đen nhám, thui thủi đi và về một mình, nhiều khi tôi ứa nước mắt.
-
Một người bạn mà tôi quen đã đặt tiêu đề trên trang cá nhân: “Ai rồi cũng phải chết, biết vậy để sống cho tốt!”. Bạn ấy cho tôi biết rằng mình quán vô thường, lấy giáo lý vô thường để nhắc nhở bản thân không lười nhác, biếng trễ mọi việc.
|
|