-
NT.Thích nữ Tịnh Nguyện đảm nhiệm Ủy viên Thường trực Hội đồng Trị sự GHPGVN, Phó Trưởng ban Thường trực Phân ban Ni giới T.Ư. Từng dòng cảm xúc từ quá khứ ở chốn thiền môn ùa về như mới ngày nào...
-
Tuổi Tí là con chuột nhà/Bắt vịt, bắt gà, soi ngách đào hang/Tuổi Sửu con trâu kềnh càng/Cày chưa đúng buổi lại mang cày về/Tuổi Dần ông cọp chỉn ghê/Bắt người móc họng tha về non cao/Tuổi Mẹo là con mèo ngao/Hay quấu hay quào ăn vụng quá tinh/Tuổi Thìn rồng ở mây xanh/Làm mưa làm gió ẩn mình trong mây/Tuổi Tỵ rắn ở ngọn cây/Nằm khoanh trong bộng có hay việc gì/Tuổi Ngọ ngựa ô đen sì/Ỷ mình cứng vó ngại gì đường xa/Tuổi Mùi là con dê chà/Có sừng có gạc râu ria um tùm/Tuổi Thân con khỉ ở ...
-
Năm hết tết đến, nhiều người Việt nhớ câu thành ngữ “Mồng một Tết cha, mồng hai Tết mẹ, mồng ba Tết thầy”. Câu thành ngữ phản ánh một nếp sống đẹp của người Việt ở thời điểm tống cựu nghênh tân. Nếp sống ấy đã thành quen thuộc ăn sâu vào tâm thức mỗi người con Việt.
-
Tháng Chạp đang về, trong chùa ấm áp tiếng cười đùa trẻ thơ cùng hoa trái hạnh phúc của những thiền sinh về dự Khóa tu gia đình. Và ý thức rằng một năm nữa dần trôi.
-
Tết là dịp để con người vui chơi thoải mái sau một năm làm việc, Tết cũng là thời điểm để người Phật tử hướng về Phật, về tổ tiên để thành kính tri ân. Nhang là phẩm vật không thể thiếu khi thực hiện ý nghĩa ấy.
-
Điều quan trọng là chúng ta hãy đón nhận giây phút hiện tại đó như một sự mầu nhiệm, đứng nhìn cảnh thiên nhiên trời mây tuyệt đẹp của mùa xuân mà không phải lo sợ “xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất”...
-
HT.Thích Viên Minh (Thành viên Hội đồng Chứng minh GHPGVN, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu ứng dụng thiền Vipassana - Viện Nghiên cứu Phật học VN) trong câu chuyện "Tết xưa trong cửa thiền" chia sẻ:
-
"Nhớ tới Đức Phật Di Lặc là nhớ tới hạnh hoan hỷ của Ngài để mình từ-bi-hỷ-xả với mọi thứ không vui" - HT.Thích Hiển Tu, Phó Thư ký Hội đồng Chứng minh GHPGVN đã chia sẻ với PV Giác Ngộ trong câu chuyện "Tết xưa trong cửa Thiền".
-
Đối với cái Tết, mọi người ai cũng đều có những ký ức, một cõi riêng ngập đầy cảm xúc. Chư tôn thiền đức ở chốn thiền môn, trải qua nhiều thập kỷ hòa cùng văn hóa dân tộc cũng có những cõi riêng ấy - sống động nhưng thâm trầm, đậm chất Phật giáo…
-
Trong khi Tết Nguyên đán Ất Mùi đang diễn ra ở quê nhà thì những người Việt xa xứ khắp các châu lục cũng canh cánh một nỗi niềm hướng lòng về quê, về Tết cổ truyền của dân tộc.
-
Tiễn năm cũ đi, đón năm mới tới, tôi nghĩ, ai trong chúng ta cũng mong sẽ đón được những điều tốt lành, trông những điều may mắn, hanh thông sẽ tới với mình và người thân... Đó là ước muốn muôn đời, chủ quan của bất kỳ người nào, bởi vì chúng ta luôn hy vọng và luôn muốn những điều tốt đẹp hơn với mình.
-
Có thể nói, cây hương (còn gọi là nhang) là một vật dụng linh diệu không thể thiếu trong mỗi gia đình từ nông thôn đến thành thị, miền núi đến đồng bằng, từ nhà giàu sang đến gia cảnh túng thiếu.
-
Sáng mùng 1 Tết đi chùa. Đó là ưu tiên hàng đầu, thấm đẫm trong tâm thức người Việt bao đời.
-
Không nên thắp hương liên tục, mỗi lần chỉ nên thắp một que hương và cố gắng dùng cả hai tay để cắm hương vào bát nhang…
-
Dòng thời gian cứ lặng lẽ trôi đi. Khi cái giá rét lạnh lẽo của mùa đông dần dần tan biến, những nụ hoa dần hé nở, cây cối lại được khoác lên mình chiếc áo xanh non quyến rũ báo hiệu một mùa xuân mới tràn đầy sức sống, tươi vui đang tràn về.
-
Tôi nghĩ rằng, ai sinh ra ở Việt Nam, lớn lên cùng những tháng ngày chộn rộn đón Tết, dù là quê xa hay phố thị Sài thành... cũng đều có nỗi nhớ Tết.
|
|