-
Kiến tánh thành Phật luận của Thiền sư Chân Nguyên là một tác phẩm độc đáo của Thiền phái Trúc Lâm giai đoạn phục hưng vào thời Lê. Tác phẩm thể hiện sự uyên bác của tác giả khi tập trung vào việc làm rõ tông chỉ của Thiền, nhưng tác phẩm có thể sử dụng cho các tông phái khác.
-
Vọng tưởng, phóng dật là căn bệnh muôn thuở của chúng sinh. Mấy ai trong chúng ta chưa từng mang trong mình những vết thương âm ỉ, những nỗi buồn không tên, lặng lẽ chất chứa và lớn dần theo năm tháng.
-
Ma chướng trong tu hành là điều thường nghe và cũng hay gặp. Ma thì có nhiều loại, ma vương là Ba-tuần, ma dân là các ma quỷ, ma tâm là những phiền não trong lòng (nội ma).
-
Không gian thì vô biên, thời gian cũng vô cùng, thế giới xung quanh ta muôn hình vạn trạng. Vạn pháp tương sinh tương diệt liên tục đổi thay thiên biến vạn hóa.
-
Nói đến thiền chúng ta thường liên tưởng ngay đến ngồi thiền. Bởi ngồi thiền vững chãi, không di chuyển, ít tiếp duyên, hạn chế được buồn ngủ, dễ an định và thấy rõ thân tâm hơn.
-
Tất cả chúng ta sống trên cuộc đời này, ai cũng có nỗi lo, nỗi khổ, nhất là cảm giác bị oan ức là nỗi khổ lớn. Oan ức là những điều mình không làm mà bị người khác đổ lỗi, nên mình cảm thấy ức lòng, đau khổ. Muốn giải tỏa nỗi oan ức này, chúng ta làm cách nào?
-
Hiện nay, nhiều người quan tâm đến thiền tập đang vô cùng bối rối và nghi ngờ về cách tu tập đúng đắn. Điều này đặc biệt đúng với những người mới bắt đầu quan tâm, bởi vì các thiền sư thường đưa ra những lời dạy trái ngược nhau về cách thực hành.
-
Gìn giữ hay phòng hộ sáu căn là một pháp tu quan trọng. Pháp tu này xảy ra mọi lúc, mọi nơi trong đời sống hàng ngày. Bởi sáu căn (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý) luôn tiếp xúc với sáu trần (sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp) rồi sinh yêu, ghét mà tạo nghiệp.
-
Tái sinh về các cõi trời là một phước báo lớn. Trong giáo pháp của Đức Phật có Thiên thừa, tức những pháp tu thành tựu phước báo để tái sinh cõi trời, nhất là những cõi trời Dục giới. Tu tập mười điều thiện (mười nghiệp của thân, khẩu, ý đều thiện lành) là những nhân hạnh căn bản.
-
Theo kinh Đại bát Niết-bàn (Trường bộ kinh), trước lúc viên tịch, Thế Tôn an cư mùa mưa tại Baluvā, bị bệnh trầm trọng, rất đau đớn. Nhưng Ngài giữ tâm chánh niệm, tỉnh giác, chịu đựng cơn đau ấy, không một chút ta thán.
-
Người học và người thực hành Pháp có hai loại. Loại thứ nhất là những người chân thực học và hành để tìm giải thoát khỏi đau khổ.
-
Chánh kiến là một thuật ngữ quan trọng trong Phật giáo, được xếp ở vị trí đầu tiên trong Bát chánh đạo. Nhờ có chánh kiến, hành giả mới có thể định hướng đúng đắn cho tư duy, lời nói và hành động, tránh rơi vào tà kiến và mê lầm.
-
Tịch Thiên (Śāntideva, khoảng thế kỷ VII - VIII CN) là một Tăng sĩ nổi tiếng của Phật giáo Ấn Độ. Ngài giảng dạy tại Nālandā, trường đại học Phật giáo gần Patna Ấn Độ ngày nay, nơi có 10.000 sinh viên theo học và có một thư viện 11 tầng, trong nhiều thế kỷ là một trong những đại học quan trọng của thế giới.
-
Ở Ấn Độ, vào mùa mưa cỏ cây, côn trùng, giun dế v.v... sinh trưởng mạnh mẽ. Vì vậy, các tu sĩ ngoại đạo thường ở yên một chỗ trong thời kỳ mùa mưa nhằm tránh giẫm đạp lên cây cỏ, côn trùng, đồng thời cũng để chuyên tâm hơn cho việc tu hành.
-
Dù an cư chỉ kéo dài ba tháng trong năm, nhưng tinh thần an cư có thể được duy trì trong từng khoảnh khắc đời sống. Khi tâm luôn có mặt trong hiện tại, khi mỗi hành động đều được tỉnh thức soi chiếu thì lúc ấy bất cứ nơi đâu cũng là đạo tràng, bất cứ lúc nào cũng là mùa an cư.
-
Sống trên đời là cả một sự hàm ơn. Dù là ai, hoàn cảnh và điều kiện thế nào, chúng ta đều mang ơn trực tiếp hoặc gián tiếp với người, phải chịu ơn xa hoặc gần với đời, nói tóm là nợ ơn tất cả hữu tình và vô tình.
|
|