Sống làm sao cho cuộc đời trở nên đáng sống, có ý nghĩa, có lý tưởng, có thương yêu hiểu biết thì đó là Ðời Ðạo. Còn như chạy theo Ðạo mà quan niệm hẹp hòi, bảo thủ cố chấp, không khoan dung độ lượng thì đó là Ðạo Ðời. Có người sống cả đời chỉ để làm một việc lợi ích thôi, như Lão tử, đến và đi không tung tích, để lại độc nhất một quyển Ðạo Ðức Kinh giá trị vô cùng, há không phải là một đại thiền sư hay sao?
"Biết bao kẻ trên thế gian này, dù không uống rượu mà vẫn say, không phải say vài tiếng đồng hồ như hắn, mà say muôn kiếp ngàn đời chưa tỉnh. Cái bệnh say đó, say trong vô minh ái dục, Ta mới gọi là một chứng bệnh trầm kha!" - Phật ngôn.
Kỷ niệm 68 năm Cách mạng Tháng Tám (19-8) và Quốc khánh 2-9 (1945-2013): Mối tương tác giữa Dân tộc & Đạo phápTrong lịch sử nhân loại, tôn giáo và xã hội luôn là một thực tại bất ly. Hầu như không một xã hội nào thiếu sự hiện diện của tôn giáo.
Thay vì ra quán ăn cơm trưa như mọi ngày, hôm nay khởi đầu tháng "cô hồn", chị Trang và các bạn đồng nghiệp rủ nhau mỗi người mang một món chay tự làm ở nhà lên công ty ăn chung.
(PGVN) Cổ nhân đã dạy: Không tài năng mà giữ chức vụ quá cao là điều nguy hại, không có công mà hưởng bổng lộc quá nhiều là "thọ tài như thọ tiển", không có đức mà chịu sự tôn kính là tự mình làm giảm thọ... Đạo đức người xưa tự xét mình như thế nên xã hội ít xẩy ra tao loạn.
Ngày 11 - 8 - 2013, hơn 200 người là thành viên CLB Phật tử Hà Nội 14 Chữ đã tham gia lễ phóng sinh và cầu siêu mùa Vu Lan báo hiếu (PL.2557 - DL: 2013) tại Sông Hồng.
Gần đến mùa Vu Lan. Trận bão gốc ở Phi Luật Tân chỉ gởi về vài đám mây che chân trời buổi sớm. Gió hiu hiu lạnh song nước biển lại có độ ấm đủ cho người tắm thoải mái trong không gian u ám của một sớm mai dự báo có bão ở xa.
Hỷ xả là cái đức rất cần thiết và quý báu cho cuộc sống hiện tại của chúng ta. Muốn được vui, muốn được tươi đẹp, sống lâu thì chúng ta phải tu hạnh hỷ xả.Người nào ôm lòng phiền hận thì đau khổ
Tôi lại đến bệnh viện Ung Bướu vào một chiều tà của ngày thứ bảy cuối tuần 09/03/2013. Không khí có vẻ bớt nhộn nhịp hơn, người qua kẻ lại không ồn náo, chỉ còn lại một ít người thân của bệnh nhân và các cô y tá trực ca.