-
Theo lời Phật dạy, chúng sinh phải trải qua ba đại nạn lớn là lửa cháy toàn thể trái đất, nước làm ngập cả trái đất và cuối cùng bị cuồng phong, gió táp làm băng hoại.
-
Tại sao an ủi lớn nhất của đời người là bố thí? Vì người nghèo đang thiếu thốn, khó khăn được sự giúp đỡ sẽ có thể vượt qua cơn hoạn nạn. Bố thí theo nghĩa thông thường là giúp đỡ, sẻ chia, chính là gieo những hạt giống thiện lành, giống như người gửi tiền ngân hàng tuy hiện tại như không có tiền nhưng khi cần xài thì rút ra.
-
Một người đã sống không thật với người khác, và với bản thân mình, thì sẽ không bao giờ tìm tới sự thật, chứ đừng nói chứng ngộ sự thật. Nói dối là nói không đúng sự thật, chuyện có nói không, chuyện không nói có.
-
Mà tại sao ta muốn người kia phải làm cái gì đó cho ta thì ta mới chịu cứu giúp, trong khi ta đã thấy rõ tình trạng khốn khó mà họ đang gánh chịu và con tim ta đã rung động chân thành? Họ đang đuối sức và cần ta, chứ họ không thể phục vụ gì thêm cho ta nữa.
-
Có người bảo tôi rằng: “Đức Phật dạy tất cả các pháp thế gian đều vô thường, nhưng nếu tất cả đều vô thường thì chính cái vô thường đó phải chăng đã là một yếu tố rất thường?” Nghe ra có vẻ như cũng hợp lý, và như vậy thì ngay trong phát biểu “tất cả đều vô thường” dường như đã hàm chứa một nội hàm mâu thuẫn với chính nó?
-
Ngôn ngữ của loài người thật ra rất nghèo nàn và giới hạn khi phải sử dụng để mô tả những vấn đề trừu tượng và tinh tế. Chẳng hạn, các họa sĩ đều biết rằng họ không thể mô tả được gì nhiều với hai chữ “màu xanh”, bởi vì nó sẽ đồng nhất rất nhiều mảng màu khác nhau vào cùng một nhóm, cho dù mỗi một mảng màu đó đều có một vẻ “xanh” khác nhau. Hoặc như khi ai đó hít vào một hơi và nói: “Thơm quá!”, thì điều đó thật ra chẳng mô tả được gì nhiều về mùi hương thật sự mà anh ta vừa ngửi thấy...
-
Con người luôn mong muốn bản thân mình trở nên thông minh hơn. Phần lớn chúng ta tin rằng, người thông minh sẽ thành công, giỏi giang và được nể trọng. Điều đó đúng nhưng nếu nhìn ở một khía cạnh khác, bạn sẽ thấy, thông minh cũng có những mặt hạn chế không ngờ…
-
1. Tôi có một người bạn thân. Từ ngày tôi đi học xa, tôi và bạn thỉnh thoảng mới nói chuyện, nhưng chúng tôi vẫn thường cập nhật tình hình cho nhau qua những tin nhắn Viber.
-
Đạo Phật không dừng lại ở nơi tối tăm mà luôn dùng ánh sáng trí tuệ để chuyển hóa si mê, u tối thành trong sáng, hiện thực.
-
Đi chùa lễ Phật sẽ có cơ hội học tập Phật pháp, mở mang trí tuệ, bỏ tà theo chánh, làm tăng trưởng thiện tâm, thăng hoa đời sống tinh thần.
-
Có rất nhiều những bài học tươi đẹp, chấn động và những bài học làm thay đổi cả cuộc đời, những câu nói được đọc mà tôi đã tiếp thu từ đạo Phật. Ngày hôm nay, tôi muốn chia sẻ 25 bài học tươi đẹp đó đến các bạn.
-
Một là đừng cầu thân thể không bệnh khổ, vì không bệnh khổ thì lòng tham sẽ dễ sinh.
Muốn lấy thuốc lành trị bệnh khổ, thì nên thực hành giác ngộ giải thoát khỏi thế giới Ta-bà này.
-
Từ ngàn xưa cho đến nay, con người sở dĩ tồn tại là nhờ biết sống hòa hợp với nhau. Tương tự như thế, mắt-tai-miệng-chân-tay nhờ biết cảm thông nên sống vui vẻ, hòa thuận, không bao giờ biết tranh cãi hay hơn thua một điều gì! Nhờ biết sống hòa hợp với nhau nên suốt một thời gian dài họ sống an lạc hạnh phúc, bổng dưng một bữa nọ do tâm ganh ghét nên xảy ra một chuyện như sau:
-
Trong thời đại công nghiệp này, khi mà tất cả đều lao đi với tốc độ của tên lửa, những từ ngữ như thong thả, thanh thản... dường như đã ngày càng ít được nhắc đến.
-
Có người từng hỏi tôi: Người tu có biết buồn không? Lúc ấy tôi mỉm cười đáp: Buồn chứ, có khi buồn rười rượi đi chứ! Rồi người hỏi: Buồn vậy sao vẫn tu? Tôi trả lời: Nhưng dù sao vui vẫn nhiều hơn buồn.
-
Tiền có thể mua được một cuốn sách nhưng không mua được sự hiểu biết chân chính. Tiền có thể mua được sắc đẹp nhưng ko thể kéo dài mãi tuổi thanh xuân. Tiền có thể mua được nhiều loại thuốc quý nhưng ko thể mua được sức khoẻ. Và còn rất nhiều thứ mà tiền không thể mua được, chính vì vậy có tiền không phải là có tất cả, như ông nhà giàu kia đành phải ra đi trong tiếc nuối ngậm ngùi!
|
|