Bình yên không có nghĩa là đi đến một nơi không có tiếng ồn, không có khó khăn, không cực nhọc. Bình yên là giữa một không gian yên ả, thanh bình, chỉ có tiếng chuông chùa buông trong thinh không làm tâm ta tĩnh lặng, dễ chịu. Bình yên là khi ta biết tìm về với Phật, tìm về nương náu dưới ngôi Tam Bảo để tu thân hành thiện, để cho cuộc đời mình sống có ý nghĩa hơn.
Ta đi tìm lại tuổi thơ của mình như tìm cơn gió mát, như tìm niềm an ủi giữa cuộc sống xô bồ. Và lạc trong thế giới cảm xúc ấu thơ ấy ta lại tự nhủ với bản thân rằng những thất bại của ngày hôm nay không thể làm ta chùn bước, ta sẽ giống như con lật đật và sống như ngày thơ bé, bị té rồi lại tự đứng lên. Ta sẽ sống hết mình cho ngày hôm nay của hiện tại để tự hào với ngày hôm qua của quá khứ và chào đón ngày tươi đẹp của tương lai.
Tháng Bảy lại về, mùa báo hiếu lại đến. Không khí se lạnh của những ngày đầu thu làm cho chúng ta cảm thấy chạnh lòng nghĩ về cuộc đời, nghĩ về mẹ - về cha và cả Ông bà quá cố của chúng ta.
(PGVN) Tháng Bảy! Những giọt mưa ngâu tí tách rơi bên mái hiên chùa trong mùa Vu lan thắng hội, mưa xoa dịu mặt đất nóng hổi sau những ngày nắng kéo dài của mùa hè oi bức, mưa thổi làn gió mát trong lành cho tiết trời trở nên dễ chịu hơn, mưa tưới tẩm những giọt nước trong veo cho cây cối xanh tươi, tràn trề sức sống, mưa nhẹ nhàng nhưng đủ để rót vào lòng con những cảm xúc bâng quơ…. Chiều xuống! Giữa chốn Thiền môn, lòng con bỗng nhớ về mẹ khôn nguôi.
Mỗi sớm mai thức dậy, việc đầu tiên mà bạn làm là gì? Đi bộ thể dục? ra ngoài trời hít hà không khí buổi sáng hay là ngồi ngẫm nghĩ về những điều mà ngày hôm nay mình phải làm?
Quý thầy quý cô lo tập trung dạy các bạn trẻ mà ít khi nhắc tới người lớn tuổi, đâu biết rằng con cái đối cha mẹ thì cha mẹ như thế nào. Một người con có tốt mấy đi chăng nữa thì cũng không thể nào nhẫn nhục được trước một người cha, người mẹ tàn nhẫn và ác độc,vì đa số chúng ta đều không phải Vua Đế Nghiêu Đế Thuấn, cũng không phải là Mẫn Tử Khiên trong thập nhị tiên hiền thời Khổng Tử...nên cũng mong chư quý ngài bên cạnh tuổi trẻ cũng thường nhắc nhở những vị cao niên, để cho đôi bên được ...
(PTVN) - Bên vỉa hè, phố lạnh, núi nhạt nhòa trong mưa, cùng vài người qua đường đứng trú, nhìn bầu trời ảm đạm, môi em xanh tím, mắt thẩn thờ trong mơ!
Những tình cảm mà quý chư Tăng Ni tiếp đón và ban pháp cho chúng con tại những nơi chúng con ghé qua thật dạt dào biết bao. Với những lời tâm huyết muốn nhắn nhủ đến chúng con rằng giữa cuộc đời này, các con hãy sống chậm lại, bao dung và luôn biết lắng nghe từ con tim của bản thân, nghe từ những người xung quanh, nghe từ những điều nhỏ nhất của cuộc sống, từ đó hiểu được những điều chúng con muốn thấu hiểu.