-
Một ngày nọ, sau khi người cha nghe xong con trai oán trách và kể khổ về cuộc hôn nhân của mình, ông hỏi: “Con trai, vợ con có ưu điểm gì?”
-
Bạn ở chung với người như thế nào, thì bạn sẽ như thế đó
-
Đi chùa cần nhất là tâm thành, mục đích chính của việc đi chùa là học hỏi chính pháp, tập tu đức hạnh, chứ không phải đến chùa là cầu xin đủ thứ với chỉ vài tờ tiền lẻ…
-
Cuộc sống vốn dĩ có đầy đủ sắc màu, nhưng vì tâm can người ta bị cảm xúc thường tình che phủ nên chỉ thấy một màu ảm đạm mà thôi…
-
Có người yêu mến bạn, thì nhất định cũng sẽ có người ghét bạn. Bạn tốt, bạn xấu âu cũng đều là duyên cả, một đến để trả nợ, một đến để đòi nợ. Cứ yêu thương chân thành rồi bạn cũng sẽ hiểu thế nào là hạnh phúc viên mãn ….
-
Hãy ghi nhớ những lời dạy dưới đây để tích phúc báo, đời người có 3 thứ không thể nói:
-
Bạn là ai? Vì sao bạn được sinh ra? Và thật sự bạn sống vì điều gì? Đó là những câu hỏi mà có lẽ bất cứ ai trong chúng ta cũng đã từng đặt ra cho mình. Cuộc sống hiện đại khiến bạn quay cuồng với công việc, hàng ngày làm những thứ như nhau mà quên mất rằng bản thân mình cùng thế giới ngoài kia vẫn đang đổi thay từng ngày. Cuộc đời rồi ai cũng phải trải qua vòng xoay sinh-lão-bệnh-tử… Nhưng sau tất cả, có ai hiểu cuộc sống là gì?
-
Chúng ta sinh ra trong cõi Dục nên nghiệp tham ái là bản chất của con người. Ái dục, luyến ái nam nữ có vị ngọt, có sức hấp dẫn và lôi cuốn mạnh mẽ.
-
Tôi rất ngưỡng mộ gia đình người bạn vốn là một Phật tử thuần thành. Mỗi sáng trước khi hai vợ chồng anh đi làm, đứa con gái đi học, cả nhà cùng nhau thọ trì một thời kinh ngắn.
-
Một người không trở thành người Bà La Môn bằng sự sinh ra mà bằng cách sống có đạo đức, một người hạ tiện không phải là người được sinh ra trong một gia đình hạ tiện mà là cách sống hạ tiện. Tương tự một người danh giá không phải được sinh ra trong một gia đình danh giá nào đó, mà là cách sống đúng của người đó. Câu nói ấy không phải ở một nhà chính trị gia hay một nhà triết học nào, mà chính là lời nói của Đức Phật khi Ngài còn chưa thành đạo.
-
Có người nói, cả đời có ba việc cần làm, chính là: Việc của mình, việc của người và việc của ông trời. Nhưng, tôi cho rằng, con người cả đời chỉ cần làm được hai việc đó chính là: Đói bụng thì ăn và buồn ngủ thì đi ngủ. Bởi vì cả đời của một người có thể “ăn được một cách ngon lành” và “ngủ một giấc yên bình” đã là việc không hề dễ dàng gì!
-
Người ta chỉ đi được một con đường, mà đi con đường nào thì cũng phải trả giá cho sự lựa chọn của mình thôi – và xin nhớ cho sẽ không bao giờ có bất kỳ sự thỏa hiệp nào cho hai lối về riêng lẻ, khác biệt như đất với trời này đâu.
-
Nhiều người không hiểu cứ nghĩ rằng tiền là trên hết, như kẻ nghèo kia khi bị cướp trấn lột trên tay chỉ có một đồng xu dù bị đánh đập tra khảo nhưng nhất quyết không buông tay ra. Kẻ nghèo đó quý trọng đồng tiền không đúng chỗ, cho nên bị đánh tơi bời, rốt cuộc tiền mất tật mang. Thay vì từ buổi đầu cứ đưa đồng xu ra trước, thì còn gì để nói nữa, tên cướp dù có tàn nhẫn cũng không thể lấy một đồng xu như vậy.
-
Trên đường từ Trường Đại học Quy Nhơn về phòng trọ, chỗ gần ngã tư có một người phụ nữ lớn tuổi bán bắp luộc hay ngồi ở đấy. Tôi đi bộ đến trường, chiều nào tan học về cũng gặp cô và nghe cô mời chào.
-
Có một cặp vợ chồng nọ dẫn theo đứa con trai đến chùa lễ Phật thăm tôi. Tôi hỏi thăm Họ có khỏe không?
-
Tiền Duyên được hiểu như sau:
|
|