-
Trưa ngày 02/01/2014, khi tôi và nhạc sĩ Đặng Công Ninh trên đường trở về từ Tổ đình Đông Hưng, sau khi làm việc với Thượng tọa Thích Thông Kinh, thì nhận được nguồn tin từ nhạc sĩ Hằng Vang và đạo hữu Thụy Quang, báo tin nhạc sĩ Lê Cao Phan, người đã dâng tặng cho Phật giáo Việt Nam một tuyệt phẩm bất hủ “Phật giáo Việt Nam” không còn nữa.
-
Tình bạn là sự cảm thông, cho đi, mà không cần nhận lại.
-
Sau khi con lạy hoàn tất cuốn kinh, con đã rất tự tin và coi việc đọc hay ngồi tụng một cuốn kinh nào khác quá là dễ (về thời gian) hay cần phải khiên nhẫn hay cần một nghị lực để vượt qua khó khăn trong công việc nào đó của cuộc sống, con coi đó là chuyện nhỏ thôi.
-
Vào những sớm mùa đông lạnh giá, lửa củi được mẹ nhóm giữa ba ông táo đất; mẹ chất củi lên và bắt đầu ngồi trước ngọn lửa hồng, ngọn lửa in hình mẹ thân thương trên vách tường đất, như tạc vào đấy khoảnh khắc người mẹ hiền đêm ngày lo lắng, chăm sóc và yêu thương những đứa con còn vụng dại…
-
Tạp Chí Văn Hoá Phật Giáo số 143 Thế là 30 năm đã trôi qua kể từ lúc hai chúng tôi nắm tay nhau, vai kề vai, hứa cùng nhau đi trọn đường trần với mong muốn vẹn toàn tình nghĩa vợ chồng. Sáng nay, tôi thức dậy sớm trong khi vợ tôi vẫn còn ngủ. Tôi để lòng mình lắng xuống ngắm nhìn khuôn mặt cô ấy và trong lòng dậy lên bao cảm xúc.
-
Trong cái thanh bình, tĩnh mịch của núi rừng Đại ngàn mỗi sáng tôi được bạn chế trà cho uống, được nghe tiếng chuông đại hồng từ phía chân đồi điểm lại ngân dài từng hồi đồng thời lan vọng bài kệ “ Nguyện tiếng chuông này vang khắp pháp giới.
-
Buổi tối, lên chánh điện tụng kinh. Vẫn những bài kinh chú đã thuộc, đã tụng cùng ba ở nhà hoặc những ngày rằm, mùng một lên chùa Hải Huệ tụng cùng quí cô, nhưng sao buổi tụng kinh hôm nay Bé thấy long trọng quá. Chắc vì chú tự cảm thấy mình đã được đứng vào hàng ngũ người tu thiệt rồi
-
Người quê tin vào Phật, Trời, Thần, Thánh một cách hồn nhiên, họ đâu cần biết Phật nói điều gì, trời như thế nào, thần thánh ra sao, chỉ nghĩ đơn giản rằng “đội ngũ cõi trên” ấy là điểm tựa cuối cùng của họ.
-
Giản dị nhất là hãy loại trừ dần những gì không có ích cho ta. Rõ ràng là khi chết, phần đông những gì ta ưa thích lúc còn sống không còn giúp ích gì cho ta được nữa, ít ra là không giúp trực tiếp. Thế là của cải, gia tài mà ta đã khó khăn lắm mới gom góp được, nay sẽ hoàn toàn vô dụng.
-
-
Em đã ra đi trong một ngày mưa rơi tầm tã, lòng tôi cảm thấy buồn.
-
Những điều tôi viết ra dưới đây đều là sự thật. Những ngày tháng và sự việc xảy ra trong những lần Mẹ tôi bị bệnh nặng liệt giường rồi chỉ qua một đêm , sau khi được Bồ Tát Quán Thế Âm phóng quang cứu độ, mọi bệnh tật của Mẹ tôi dường như được chửa lành ngay lập tức. Sự mầu nhiệm của Linh Ứng Quán Thế Âm là “không thể nghĩ bàn” vì không thể đem những luận chứng y khoa để giài thích trường hợp lành bịnh kỳ diệu của Mẹ tôi.
-
Đang là tiểu thương giàu có, vợ chồng ông Nguyễn Thanh Sỉ đột ngột ngộ đạo và quy y cửa phật. Họ cùng từ bỏ cuộc sống phú quý, sửa sang tư gia trở thành nơi thờ phật. Để tạo điều kiện cho vợ an tâm theo nghiệp tu hành, ông Sỉ đã làm đơn ly hôn với mong muốn vợ mình rủ bỏ đời trần. Hiện vợ chồng ông người là ni sư, người là cư sĩ tại tịnh xá Ngọc Tuyết (trên đường Nguyễn Khoái, phường 2, quận 4, TP.HCM)
-
Để nuôi dưỡng cái tâm cao đẹp ban đầu và thắp sáng ngọn đèn trí tuệ thì mỗi hành động, lời nói và suy nghĩ của mình đều phải có sự định tĩnh và sáng suốt. Dù bất cứ làm việc gì, sư em cũng phải nhớ quan sát thân tâm và hoàn cảnh hiện tại một cách rõ ràng, trung thực với chính nó.
-
Nay tôi viết tâm thư này, tha thiết kính cầu được sự giúp đỡ của những nhà hảo tâm, của những tấm lòng nhân ái trong cộng đồng xã hội. Hãy bao dung, nhân hậu, chia sẻ và bao bọc, tiếp sức gia đình chúng tôi vượt qua nguy khó lúc này và có được cuộc sống ổn định, hạnh phúc.
-
Cũng khá lâu rồi vợ chồng tôi không đi chùa. Không phải vì chúng tôi không ngưỡng vọng tâm linh mà có nhiều lý do khách quan khiến không đi chùa được.
|
|