Danh sách tin tức
  • Những sinh linh
    21:19:00 - 18/03/2019
     Cất giấu tuổi xuân phơi phới với biết bao niềm vui và mơ ước, dì lặng lẽ mướn một căn nhà xa thiệt xa trung tâm thành phố. Lặng lẽ đi đi về về căn nhà ấy mỗi ngày, mặc cho con đường có sình lầy, nước có ngập lút bô xe hay thế nào đi nữa, dì cũng phải về nhà trong ngày. 
  • Lửa ấm từ gian bếp
    04:53:00 - 12/03/2019
    1. Trở về nhà từ thành phố, cô bạn tôi có vẻ rất hạnh phúc. Tôi luôn chọc rằng là sinh viên, gần đi làm, xa nhà mấy năm rồi mà vẫn thế sao? 
  • Đóa hoa trong mắt chim sâu
    21:15:00 - 10/03/2019
    Những ngày xuân rồi chóng qua, cũng như tuổi xuân của ông. Những tháng năm tràn căng nhựa sống, dâng trào khát vọng, đầy ắp tình yêu giờ đang tận mãn. Đời người ai cũng có một thời xuân mộng, đẹp quá, lộng lẫy quá khác nào những đóa hoa. Nhưng ai cũng biết đóa hoa nào cũng phải tàn, biết vậy mà họ vẫn man mác nỗi buồn, cả trước và sau một mùa hoa mới.
  • Con heo đất
    21:10:00 - 05/03/2019
     Hồi còn ở cái tuổi lên ba, cháu ngoại của tôi rất thích nghe bài hát thiếu nhi “Con heo đất”của Ngọc Lễ. Tôi không hiểu vì sao cháu lại thích bài hát này! Chắc là tại giọng hát của ca sĩ nhí Xuân Mai quá hay, cuốn hút cháu dõi theo từng giai điệu hòa âm phối khí vui tươi.
  • Heo đất ngày xưa
    21:01:00 - 09/02/2019
    Nhớ ngày còn thơ bé, năm nào tôi cũng nuôi một chú heo đất để dành. Cứ sau Tết Nguyên đán, ba đạp xe chở tôi ra chợ mua một chú heo đất mới. Đứng trước gian hàng gốm sứ, tôi tần ngần lựa chọn cho mình một chú heo đất xinh xắn, ưng ý. 
  • Những ngày cuối năm se sắt lạnh, nỗi nhớ của những người con xa quê chưa bao giờ lại trỗi dậy mạnh mẽ như lúc này.
  • Con là Tết
    22:38:00 - 02/02/2019
    Chiều chập choạng, bà Xe vẫn ngồi bên bục cửa ngó ra đường. Đôi mắt già nua của bà vẫn đau đáu trông đợi một phép màu. Chiều nay, xe khách Hùng Luân sẽ từ trong Nam về, biết đâu thằng Thiêm, con trai bà đang ở trên chuyến xe đó. Hôm nay đã là 18 tháng chạp rồi. Ngày này cách đây hai năm, nó đã bỏ nhà đi không một lời nhắn nhủ.
  • Con dâu
    22:41:00 - 28/01/2019
    Trời lem nhem tối, tự nhiên gió nổi, mây đen mù trời. Trong nhà, ông Phiên ho sù sụ không ngớt. Bà Phiên lóng ngóng chẳng biết giúp chồng bằng cách nào, hốt hoảng gọi điện cho con dâu. 
  • Hồn gốm
    21:53:00 - 21/01/2019
    Lão Phú là một nghệ nhân tài hoa, nhưng tính tình hơi kỳ quái nên dân xóm này hay gọi lão một cách vui đùa là Phú Mát. Vợ lão giận lão lắm, giận đã lâu nhưng chị ta không nói ra, chờ một cơ hội nào đó thật đắt giá.
  • Sự tĩnh lặng trong cuộc sống thường là ngọn nguồn để dẫn lối đến với những sự sâu lắng và bình yên.
  • Mẹ còn lại gì?
    22:36:00 - 13/01/2019
    Chị ôm lấy con vỗ vai động viên “có gì đâu mà khóc. Đi rồi lại về. Thời đại công nghệ, đi xa đến đâu thì mẹ con vẫn nhìn thấy mặt nhau, trò chuyện mỗi ngày”. Rồi chị quay sang bảo người thân nín đi “có gì đâu mà khóc”. Mắt chị ráo hoảnh không rơm rớm rưng rưng như mọi người vẫn tưởng.  
  • Gió mùa thổi mãi
    21:37:00 - 06/01/2019
    Đợt gió mùa tràn về lần này xem ra khá dữ dội…
  • Tưởng
    21:49:00 - 30/12/2018
    Huy cảm thấy nhức đầu kinh khủng. Những dòng chữ trong trang sách trước mặt Huy tối sầm đi, hệt như người vừa đi ngoài nắng gắt bước vào nhà… Huy không lạ gì căn bệnh mà mình đã điều trị gần một năm nay. Chứng cao huyết áp vô căn. Bác sĩ bảo không tìm ra nguyên nhân sau khi đã tiến hành một loạt các xét nghiệm, siêu âm, X-quang,… Huy giờ phải đều đặn uống thuốc mỗi ngày một viên lúc 7 giờ sáng.
  • Sau tác phẩm Thả trôi phiền muộn ra mắt năm 2017, được sự đón nhận nhiệt tình của độc giả với trên 30 ngàn bản in, cuốn sách thứ 2 do cô Suối Thông biên dịch đã được NXB Văn hóa Văn nghệ TP.HCM và SaigonBooks ấn hành, ra mắt chiều qua, 15-12, in lần đầu 10 ngàn bản.
  • Đức Phật đã dạy “Gia đình là nơi tâm trí này sống với tâm trí khác. Nếu chúng yêu thương nhau thì ngôi nhà sẽ đẹp như một vườn hoa. Ngược lại, nếu chúng bất hòa thì sẽ như cơn bão tàn phá khu vườn.”
  • “Khi ta bắt đầu yêu lấy chính bản thân mình thì thế gian cũng bắt đầu yêu lấy ta. Tôi luôn luôn ủng hộ các bạn”, đó là câu mở đầu trong cuốn sách “Bước chậm lại giữa thế gian vội vã” của Đại đức Hae Min (Hàn Quốc).