Chi tiết tin tức Ngày ba khuất núi... 21:24:00 - 05/08/2019
(PGNĐ) - Trong cuộc đời mỗi con người có lẽ điều hạnh phúc nhất là có ba, có mẹ và chúng con thật may mắn khi được sống đủ đầy trong tình yêu thương đó. Vậy mà hôm nay, lòng quặn thắt, biết rằng kể từ giờ phút này ba đã ra đi mãi mãi. Hạnh phúc bị xẻ làm đôi, trái tim cũng vỡ nát vì bây giờ chúng con đã trở thành những đứa trẻ mồ côi ba. Mới đây thôi mà mọi thứ chỉ còn là ký ức.
Hôm nay buồn con nhớ về ký ức Ngoài chăm chỉ học chỉ mong nhờ cha mẹ
Hành trình chinh phục con chữ của hai chị em con từ trước đến giờ đều có ba đồng hành và dõi theo. Khi con còn bé - những chiều mùa đông của 10 năm về trước trời mưa tầm tã, ba đến lớp đón con về. Người ba thì ấm, áo mưa lại to còn con chỉ là con bé nhỏ xíu nên được lọt thỏm vào lòng ba, lúc đó mặc kệ ngoài trời mưa gió ra làm sao. Chỉ biết rằng đã có ba chở che con rồi.
*
Lớn lên chút nữa, lớp 9 con đi ôn thi ở Tam Kỳ, hay lớp 10 con bị gãy tay, đêm nào ba cũng đưa đón con đến chỗ học không sót một buổi. Trên chuyến xe hằng đêm ấy, ngoài chở con, ba còn chở cả bao nhiêu hi vọng, niềm tin dành cho đứa con gái này.
Rồi thời gian cứ lặng lẽ trôi. Lặng lẽ như chính sự hi sinh mà ba dành cho con. Ba đi làm vất vả vô cùng, mấy chục năm qua, ba làm gì cũng là vì vợ vì con, vì gia đình này.
Có những ngày ba không có đủ 2 ngàn đồng để mua cho con một ổ bánh mì, những bữa cơm thường ăn với muối ớt nướng than… thế rồi bốn người chúng ta đã cùng nhau vượt qua những ngày tháng khó khăn đó.
Đến bây giờ, mọi thứ có vẻ đã dần đi vào ổn định. Điều kiện kinh tế gia đình khá hơn, đứa con gái đầu của ba cũng đã đỗ đại học với số điểm tương đối cao, con trai mỗi năm vẫn đạt học sinh giỏi. Cứ tưởng gia đình chúng ta sẽ được sống hạnh phúc trọn vẹn trong cuộc đời này...
Vậy mà bỗng một ngày, nhận hung tin ba bạo bệnh. Căn bệnh ung thư phổi quái ác đã làm đảo điên cuộc sống của cả gia đình mình. Bên nội, bên ngoại ai cũng bàng hoàng và thương ba vô vàn. Còn con, con cảm giác như một tảng đá lớn đang đè nặng trên vai mình, con không bước vững nữa ba à. Nhưng với sự yêu thương, con tự nhủ mình phải thật kiên cường và mạnh mẽ và mạnh mẽ hơn nữa để cùng ba chiến đấu, chống chọi bệnh tật.
Nhưng mọi biểu hiện cũng là duyên nghiệp cả rồi. Cuối cùng sau 8 tháng với biết bao giông tố bủa vây, bao đớn đau cả tâm hồn lẫn thể xác. Hết lần xạ trị rồi đến hóa trị, sức khỏe của ba ngày một chuyển biến xấu… và rồi ba cũng đã trút hơi thở cuối cùng, vĩnh biệt cuộc đời, vĩnh biệt vợ hiền và những đứa con ngoan mà không nói một lời chia tay.
Trước di ảnh của ba, chúng con xin được gửi đến ba lời cảm ơn, lời xin lỗi. Cảm ơn ba đã sinh ra và nuôi con khôn lớn, xin lỗi ba vì những lần con chưa ngoan, những lần làm ba nát dạ bầm gan nhưng ba không trách con một lời.
Ba ơi, cho con xin được nói một lời mà suốt 18 năm qua con chưa bao giờ nói với ba “Con thương ba, rất nhiều”...
Phan Nguyễn Khánh Nhi
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |