-
-
Cho
14:42:00 - 30/03/2015
Đầu năm, chị đi lễ chùa. Ngôi chùa cách nhà chị có hơn năm ki-lô-mét nhưng chị phải đi đến ba mươi mốt ki-lô-mét mới tới nơi. Đường chị đi nó giản đơn, dễ hiểu. Chị đến sở làm, mọi người rủ nhau đi chùa nên chị đi theo. Đi để xin quẻ đầu năm, đi để cho lòng mình thanh tịnh. Điều này dường như cũng là cầu lợi! Chị mơ hồ nghĩ đến nó.
-
“Cuộc cách mạng một - cọng - rơm” là cuốn sách nổi tiếng của Mansanobu Fukuoka, người khai sinh nông nghiệp tự nhiên của Nhật Bản và thế giới. Cuốn sách (đã được dịch ra 25 thứ tiếng) không chỉ là sự trải nghiệm về cách thức nuôi trồng các sản phẩm nông nghiệp trong sự tương tác hài hòa với môi trường tự nhiên mà còn đem đến cho người đọc những suy tưởng thú vị về triết học, về ăn uống, về y học và cuộc sống. Lần đầu tiên cuốn sách được dịch ra tiếng Việt, do Nhà xuất bản Tổng hợp TP.HCM ấn ...
-
Thường lệ, đã 3 năm qua, cứ từ ngày mùng 1 đến ngày mùng 7 tháng Hai âm lịch hằng năm là tại Tổ đình Nghĩa Phương Nha Trang (Khánh Hòa) Khai đàn Pháp hội Dược Sư.
-
(Thơ & Tư tưởng Đại thừa)
-
Cả tuần mệt nhoài với biết bao công việc, lớp dạy cho mình, lớp dạy cho sinh viên thực tập dự giờ, lớp lại dự giờ sinh viên thực tập, rồi giáo án điện tử, tập nghi thức cho học sinh chuẩn bị thi nhân kỷ niệm ngày thành lập Đoàn Thanh niên cộng sản HCM 26-3… Nhắm mắt ngủ cũng thấy vô số công việc, đầu óc kêu o, o… nên tranh thủ ngày chủ nhật mấy chị em rủ nhau đi chùa nghe pháp.
-
Bảo Tích đang tung tăng theo ánh nắng chảy tràn thì nghe tiếng thầy nói khẽ vào tai chú: “Con đang làm gì đó?”. Như làn gió bất ngờ. Chú giật mình, biết rằng tối nay canh ba lên cốc Trà Thơm hầu thầy.
-
-
Sáng nay, trời mùa xuân quang đãng quá, những mầm non đầy nhựa đang e ấp dưới những nách thân yêu của các kẻ lá, cành cây, muôn chim đang hòa vui, reo hót những bản nhạc mừng xuân, líu lo lãnh lót. Gió xuân lùa nhẹ những làn hương trong sạch của muôn hoa, làm giảm bớt một ít u buồn của những khách trần gian tục lụy, đồng thời gạt vỡ những giọt sương còn bám chặt, đè nặng trên mình hoa lá.
-
Tôi sinh ra ở miền sông nước Nam Bộ của xứ Việt. Nhưng thật lạ, phải gần nửa đời tôi mới bắt đầu nhận ra mình vốn yêu sông nước. Tôi yêu quê từ những miền đất lạ mà mình đi qua, và tệ nhất khi đôi lúc chỉ là những nơi chốn xa ngái mịt mù chỉ nhìn thấy trong sách vở, phim ảnh. Và kỳ chưa, đó cũng là cách tôi yêu đạo Phật. Ăn cơm chùa từ bé, nhưng phải đợi đến những giây khắc nghiệt ngã, khốc liệt nhất bình sinh, tôi mới nhìn thấy được rõ ràng nụ cười vô lượng của đức Phật bất chợt hiện lên đâu ...
-
Thuở xưa, có người đến hỏi một vị Thiền sư: “Bậc tu hành đã ngộ lý Chân Không, có lạc vào vòng Nhân Quả đặng?”. Thiền sư đáp: “Bậc đại tu hành chẳng lạc vào vòng nhân quả”.
-
Có người mới sinh ra như từ hạt giống chẳng lành, luôn tự ti mặc cảm đời mình, rồi tự bất mãn đời...
-
Mai năm nay nở sớm trước Tết. Qua Tết thì những cánh hoa vàng đã rụng đầy cội, và trên cây, lá xanh ươm lộc mới. Quanh vườn, các nhánh phong lan tiếp tục khoe sắc rực rỡ giữa trời xuân giá buốt. Đêm đến, trời trong mây tịnh, vườn sau đón ngập ánh trăng, tạo một không gian huyền ảo lung linh.
-
Mẹ nén giấu trong lòng tất cả…Ếch con cảm nhận được những nỗi khổ mà mẹ phải gánh chịu nhưng chú còn quá bé để có thể giúp mẹ được điều gì…Mẹ vẫn bảo với chú: “Tất cả là nhân quả không thể tránh được con yêu ạ. Vậy thì hãy cứ vui vẻ đón nhận tất cả. Hãy coi đó là sự thử thách để mình sống tốt hơn…”.
-
“Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ”(Trịnh Công Sơn)
-
Bỏ lại con lộ tráng nhựa bóng loáng, rẽ vào con đường trải đá xanh nhấp nhô vào khu nhà xưa. Con đường làng xưa nay cũng nâng cấp thành con đường trải đá xanh.
|
|