-
Tháng này trời vào cuối thu, và dường như lá rơi nhiều nhất là vào mùa này, khi trời có nhiều mưa. Vào những chiều lộng gió, ngàn chiếc lá bay theo những hạt mưa rơi tất tả mù trời. Có hôm ngồi trong phòng đọc sách, loáng thoáng bóng lá bay đầy bên ngoài cửa sổ mà tôi giật mình ngỡ tuyết đang rơi. Trời thu bên này rất đẹp! Đi trên con đường ngập gió với một không gian đầy màu sắc bay, dễ khiến ta liên tưởng đến cuộc sống của mình giữa những biến đổi của cuộc đời. Có những hôm trời lộng gió, tôi ...
-
Người ta hay nói về thơ thiền, bàn về thơ thiền; họ đã lý giải rất hay về cái đẹp, về thiên nhiên, về con người, về không thời gian thiền; nhưng “thiền” nằm ở chỗ nào thì thường thiếu sự dẫn chứng cho cụ thể dựa theo câu chữ của văn bản.
-
Phật tính cũng giống như một ngọn đèn, chỉ cần ta thắp sáng nó, dù cho ta không nhìn thấy Phật, thì Phật cũng sẽ nhìn thấy ta.
-
Này em hãy nhớ lấy điều này, khi chúng ta ghét bỏ một ai đó chính là em đang làm nghẹt thở và bóp nát trái tim mình, làm cho em cảm thấy chán nản và vô cùng tuyệt vọng! Vậy tại sao em cứ phải ghét bỏ một ai đó, làm chi vậy?
-
Chỉ có cái khóc và cười thôi cũng làm cho cả đời người loay hoay mệt nhoài với nó. Một ngày chiêm nghiệm hiển hiện cái sự khóc, sự cười của cuộc đời tôi, hai từ khóc cười đó dệt nên một tấn kịch cuộc đời vừa bi, vừa hài; chỉ có hai sự khóc cười, không thêm, không bớt, không có sự khởi đầu và phải chăng nó không có sự kết.
-
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã từng giảng rằng: Phương pháp độ nhân, cần phải chú trọng “khéo léo đúng dịp”. Câu chuyện Đức Phật hóa độ Bạt Kiết Đế, người con gái đem lòng cảm mến tôn giả A Nan, chính là một minh chứng sống động về phương diện này.
-
“Này Người đóng xe, sau sáu tháng, sẽ có trận chiến. Này Người đóng xe, ông có thể làm cho ta một cặp bánh xe mới được không?”...
-
Với người con Phật khắp nơi nói chung, và đặc biệt ở TP.Hồ Chí Minh nói riêng, mùa Phật đản bao giờ cũng tạo nguồn cảm xúc hân hoan. Bởi có niềm vui nào lớn hơn niềm vui mừng Đức Phật ra đời. Vì vậy, nội dung các hoạt động Kính mừng Phật đản theo chủ trương của Ban Trị sự Phật giáo thành phố luôn được sự quan tâm của đông đảo Tăng Ni, Phật tử.
-
Tôi lên 10 tuổi thì ba mẹ tôi mới đón bà nội đang ở với bác Hai về ở với gia đình. Nội tôi cũng như bao cụ già khác, hiền lành, phúc hậu, hết lòng thương yêu con cháu…, duy có một điều làm tôi hơi lạ là, nội không hề ăn cá hay thịt dù món có ngon đến mấy và cứ xong bữa thì chén, dĩa, muỗng, đũa… của nội phải tự tay nội rửa bằng cái thau riêng. Hỏi thì nội bảo “nội ăn chay trường”.
-
-
“Hức! Hức! …”. Có tiếng đứa con trai nhỏ nấc lên trong giấc ngủ. Tôi quay qua, với tay vặn lớn cây đèn ngủ, thấy mắt cu cậu đã ngân ngấn nước tự bao giờ. “Tội nghiệp con!”.
-
Được nghỉ học buổi chiều, thằng Khang bày dụng cụ ra hàng ba ngồi làm nạng giàn thun. Một cây kéo, một khúc ruột xe đạp, một miếng vải kaki cũ, một chùm dây thun khoanh, một nhánh cây cỡ ngón tay cái, hình chữ Y, được cắt ngắn gọn và lột vỏ sạch sẽ.
-
Hai bộ sách Trường ca biển Đông & giữ hồn dân tộc và Trường ca Văn hóa giáo dục Gia đình Quốc đạo của Hãn Nguyên Nguyễn Nhã và Mai Trinh Đỗ Thị vừa được ra mắt sáng nay, 9-5, tại Hội trường Cao ốc Thông minh - Công ty cổ phần Tin học Lạc Việt (Nguyễn Thị Huỳnh, P.8, Q.Phú Nhuận, TP.HCM).
-
“Nợ thì phải hoàn trả” ấy là quy luật của vũ trụ, thế nên con người cũng chớ vì các món nợ khó đòi mà phải lao tâm khổ tứ, bởi dẫu trước hay sau gì thì món nợ ấy cũng được hoàn trả, vì vũ trụ là công bình.
-
Có một người đàn ông bị lạc giữa một sa mạc rộng lớn mênh mông. Sau nhiều ngày cầm cự với phần lương thực, thực phẩm đã hết ông ta đã mệt lả và đói khát vì không còn nước để uống. Trong suốt thời gian tìm kiếm nguồn nước để uống, ông ta gặp một căn lều và thấy ở đó có một máy bơm nước đã cũ và rỉ sét. Mừng quá người đàn ông vội vã bước tới, vịn chặt vào tay cầm, ra sức bơm, nhưng không có một giọt nước nào chảy ra cả.
-
Chuyến xe đò hay dừng lại trước trại giam. Những người khách xuống xe phần lớn là thân nhân của những phạm nhân đang phải cải tạo ở trong trại giam kia. Khi bước xuống xe, ai cũng mang những túi xách đủ thứ vật dụng tiêu dùng để đi thăm nuôi một người nào đó trong trại.
|
|