-
Mùa hè, người ta thấy tiếng tranh cãi của hai nhà hàng xóm.
-
Mảnh đất ngay bờ sông, chỗ trước kia lau sậy mọc đầy giờ biến thành chợ tạm. Gió thổi phần phật vào những manh áo lam lũ đang ngồi quay lưng với dòng phù sa mùa nước cạn. Mấy khóm cúc Tết bán ế người ta quẳng xuống bờ sông, rễ bám vào đất giờ vẫn tươi nguyên. Màu hoa cúc sáng bừng giữa đám rác rưởi ùn đống dưới sông sau những trận mưa lớn, nước từ thượng nguồn đổ về.
-
Nguyệt dửng dưng nhìn bó hoa để trên bàn. Nếu như là ba năm trước chị đã reo lên sung sướng rồi chạy lại ôm cổ chồng và đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ nhàng. Sau đó Nguyệt sẽ ôm lấy bó hoa ngắm nghía, miệng khe khẽ ngân nga một điệu nhạc gì đó.
-
Úi giời! Con người chứ có phải mớ rau đâu mà tôi đi tôi đổi. Chứ giá kể đổi được tôi đổi ngay rồi!
-
Luân có những ngày không ở phố, đó là những ngày vui. Cậu bé có cảm giác như mình được chắp một đôi cánh bay bay, không còn bị những âm thanh rất quen ở căn nhà nằm trên tầng 15 của một chung cư giống như một con chim không được bay xa.
-
Đại dịch Covid-19 hoành hành, trường nghỉ học, con được về chăm ngoại trong những ngày cuối đời. Làn gió lạnh len lỏi qua khung cửa làm tê tái thân hình ốm yếu, gầy gò, từng hơi thở trở nên khó khăn mệt nhọc.
-
Từ ngày cô Tuyết nhận nhiệm vụ quản lý nhà bếp, bọn nhỏ được ăn uống ngon lành, có khi linh đình nguyên con heo quay của công ty nào đó cúng khai trương kèm theo mâm trái cây kết hình rồng phượng mà khi gỡ ra thì chất đầy một thúng những lê táo nho cam.
-
Bác sĩ chưa ra, phòng cấp cứu với máy đo nhịp tim vẫn đang chắt chiu từng nhịp đập của nội. Ngoài hành lang, ba đứng ngồi không yên, mẹ thì đang ở nhà gom đồ rồi chở thằng Út vào sau.
-
Bóng
21:57:00 - 14/04/2020
Vầng dương đã lên cao. Nắng đổ nung nóng đều cát đá. Cây lá cũng đã cùng nhau trở mình, lớn thì uốn éo, nhỏ thì oằn oại, thì thầm than vãn với nhau khi những hạt sương long lanh cuối cùng đã tan biến vào cõi không khôi khôi với sắc trạng mới mẻ...
-
Mấy hôm nay trời mưa như quen lệ. Vào khoảng nửa khuya về sáng, kéo dài đến trời trưa, có khi đến xế, mưa không lớn nhưng rỉ rả không muốn ngừng. Thời gian còn lại mây kéo âm u, liu riu gió lạnh thổi về, đường quê thưa thớt người đi. Thời tiết những ngày đầu năm không khác đang vào giữa mùa đông. Chưa năm nào như năm nay, trời đất đổi thay có vẻ hơi bất thường.
-
Ra xuân ngày rộng tháng dài, lũ bạn réo nhau í ới đi chơi nhưng không hiểu sao tôi không có hứng thú lắm, đành từ chối mọi cuộc vui để ở nhà. Ngẫm, phải chăng khi đến một độ tuổi nhất định nào đó thì con người ta sẽ không còn ham vui như thời còn xuân thì?
-
Ba tôi hiền lành chăm chỉ làm ăn, thương vợ thương con, chỉ mỗi tội có tính chi li quá. Má kể hồi chị em tôi còn nhỏ, cái tính chi li này thường ngày không sao, vì má cũng là người biết tiết kiệm.
-
Hàng năm, khi những cơn gió chướng làm rơi rụng mấy chiếc lá vàng của những bụi trâm bầu xuống mặt đìa loang loáng nước, những trái me chín rơi lộp bộp trước sân nhà, khi má nướng những chiếc bánh tráng để cúng đưa ông Táo là lòng tôi lại thấy nôn nao, chờ đợi mùa vui của đất trời. Tết đã về...
-
Chiều đông, gió se sắt. Mấy khóm chuối ố vàng vì những ngày mưa. Chị ngồi bên cửa sổ nhìn ra hè, cách vườn chuối chừng vài mét là cánh đồng xanh cỏ. Chúng rộng thênh thang. Một vài cánh cò điểm lên nền xanh gợi lên nỗi buồn sâu thẳm. Chị nhớ nhà, lâu quá không về bên ấy. Khi làm xong căn nhà của mình thì chị cũng hết tiền, vì thế chị ít về nhà mẹ đẻ. Mọi bận về nhà, chị đều mua hoa cắm lên bàn, mua bánh lễ và quà cáp cho mấy đứa cháu.
-
Thiền sư già và đạo sĩ trẻ cùng tu trên một quả đồi, tuy nước sông không phạm nước giếng nhưng mối quan hệ có vẻ chẳng mấy thật lòng. Với chút kiến thức có được, đạo sĩ thường hoạnh họe, luôn cố tình chơi khăm, bôi nhọ thiền sư giữa đám đông mỗi khi có dịp. Còn lão tăng thì luôn tỏ ra khiêm nhường và tôn trọng hậu bối, đặc biệt cẩn thận với tôn giáo bạn.
-
Kỷ vật chắc phải là một thứ gì đó ghê gớm lắm, nếu không đẹp thần kỳ thì chí ít cũng phải nguyên vẹn tròn trịa chứ. Không hẳn, như trong câu chuyện này, kỷ vật là chiếc vòng kiềng đeo cổ bằng vàng bị gãy.
|
|