-
Con nương Người, xin nguyện độ Mẹ cha./
Độ cho cả chúng sanh trong cõi Ta bà.
-
Năm tháng tảo tần mẹ vất vả nuôi con. Ngày tháng qua Mẹ trông ngóng mỏi mòn để hôm nay con không còn bé bỏng. Con biết mình đã lớn, lớn nhiều như gió thổi vậy đó mẹ ạ. Khi con nhìn bóng mẹ đi liêu xiêu bên bóng chiều tà, gió bờ đê thổi sát se lòng mẹ, dáng mẹ chênh vênh đang vượt con dốc đầu làng.
-
Tôi từng lớn lên trong một ngôi chùa nhỏ nằm vắng lặng giữa chốn yên bình của núi rừng và bảng lảng mây trời. Chùa nằm trên núi nhỏ, dưới chân núi là hồ sen. Tôi chiều nào cũng ra đó ngồi, soi bóng mình xuống mặt nước im lìm, phẳng lặng.
-
-
Mẹ tôi xuất thân làm nghề ruộng, từ nhỏ đã rành sáu câu việc cấy gặt hơn là thêu thùa may vá. Tản cư tránh bom đạn, mẹ đã nhiều lần bồng bế tôi về quê ngoại. Chứng kiến công việc của mấy dì, tôi thấy hình bóng chính người mẹ tần tảo của mình ngày trước trên đồng lúa.
-
Ngã ba Tình, chiều nắng chấp chới. Nhìn gió rung rung mấy chiếc lá bồ-đề, thầy Huệ Châu cười tủm tỉm. Chuyện là vào buổi sáng nay, khi thầy thức dậy và tưới tắm cho cây bồ-đề mới trồng độ tháng tuổi thì có một người thanh niên lạ mặt vô chùa. Anh ta xuống xe tắt máy từ ngoài cổng và dắt bộ xe vô.
-
Tạ ơn Mẹ quý vô ngần/
Tấm gương hiền mẫu tuyệt luân rạng ngời.
-
Lần đầu tiên chăm người nhà nằm viện thật khó diễn tả cảm xúc. Những tấm áo trắng ảo ảnh đôi lúc hiện cả vào trong giấc mơ. Nếu không gặp em, cái ký ức buồn bã thẹn thùng đã mãi nằm lại như một khối u trong tim không bao giờ được chữa trị. Em nhìn tôi ngơ ngác, gần như chết lặng. Quay đi. Căn phòng chật với ba chiếc giường đơn. Người con gái lẽ ra là vợ (để bây giờ tôi đưa em vào viện săn sóc); ai hay… Tôi toan bước tới, sẽ cầm lấy tay em. Nhưng người thanh niên nằm trên chiếc giường ấy khiến ...
-
Không nên đem ánh mắt của người khác làm thước đo cho mình/, Yêu thương hận thù cũng chỉ tồn tại khi mình còn sống,
-
Những ngày miền Bắc nắng nóng đỉnh điểm, Bích thường vào chùa ngồi chơi. Kể cũng lạ, chùa nằm ngay chính giữa khu dân cư chứ chẳng xa xôi gì. Vậy mà đâu cũng nắng chỉ có sân chùa là râm mát nhất. Râm từ sáng sớm cho đến xế chiều, chỉ thi thoảng lọt qua khe lá vài giọt nắng.
-
Những cậu bé, cô bé khi được cha mẹ gởi vào chùa "cầu đạo", thì khi xuống tóc sẽ được sư phụ... cạo đầu, nhưng chừa lại một chỏm tóc ở giữa và thường được gọi là Tiểu hay Điệu (nam thì gọi là chú Tiểu hay Tiểu Tăng, nữ thì gọi là cô Tiểu hay Tiểu Ni). Cũng có một số chùa thì mấy chú Tiểu cũng được cạo đầu hết, không chừa cái chỏm nào.
-
Cha mẹ bảo chị Hường là người nam tính, rất khó xúc động. Đứa em trai kế út lại cho rằng chị Hường là người có “máu lạnh”, còn các em gái nói chị có con tim chai đá, chẳng bao giờ biết rung động trước những lời tỏ tình mật ngọt!
-
Làm con người ai cũng có mục đích và chí hướng, huống chi là người xuất gia có bốn trọng ân chưa trả, chúng sinh chưa độ tận thì làm sao vui thú cảnh Niết-bàn. Do đó, người xuất gia, chí nguyện ban đầu khi mới bước chân vào chùa, trước phải đào thải những hạt giống xấu ác, còn cù cặn trong tâm thức của mình, sau đó là thệ nguyện ngày đềm dùi mài kinh điển để phổ độ chúng sinh.
-
Phật Thích Ca đã sử dụng An Cư Kiết Hạ và ngày Tự Tứ như người thợ kim hoàn mài giũa viên đá thô thành viên ngọc quí, như người thợ rèn trui đàn thanh sắt vụn thành con dao bén ngót. Sau khi phát lồ sám hối các tỳ kheo đều có tinh thần tự giác và cầu tiến cao, giữ giới luật nghiêm minh thanh tịnh, đạo cao đức trọng, chánh định chơn tâm. Đức Phật rất vui mừng khi thấy các đệ tử đều giác ngộ. Họ giác ngộ mới giúp được chúng sinh giác ngộ nên Ngài khuyên mọi người hãy cúng dường cầu nguyện vào ...
-
Chiều, đứa cháu ở quê mang lên mấy trái bần đủng đỉnh với những chùm hoa trắng muốt. Tôi chợt giật mình: “Bông bần”. Đứa cháu bỗng cười: “Ai gọi là bông bần nữa cậu ơi! Gọi thế tội nó, tên nó đẹp thấy mồ. Cô giáo con bảo nó là hoa Thủy Liễu”. Tôi khẽ gật đầu: “Ờ thì... hoa Thủy Liễu”.
-
Ở miền Nam Ấn Độ, cách thành Vương Xá không xa có một khu rừng trúc u nhã, yên tịnh tên là Ca Lan Đà. Trúc trong rừng ấy vừa cao vừa rậm rạp, bao quanh một khu tinh xá lớn và tráng lệ, do vua Tần Bà Sa La xây dựng và cúng dường đức Phật. Đó chính là tinh xá Trúc Lâm, là nơi đức Phật cùng rất đông đệ tử của Ngài cư ngụ, và cũng là nơi mà đức Phật thường giảng kinh thuyết pháp cho rất nhiều người nghe.
|
|