-
Khi bập bẹ tròn tiếng gọi mẹ gọi ba thì chúng ta liền được dạy tiếp tiếng “dạ” tiếng “thưa”. Chúng ta không chỉ được căn dặn phải luôn “dạ thưa” những người thân trong gia đình như ông - bà, cha - mẹ, anh - chị, chú - bác... mà còn phải luôn luôn thực hiện lời dạ thưa ấy với những người lớn hơn mình khi ra khỏi nhà. Đó điều tối thiểu đạo đức, là bài học vỡ lòng cho chúng ta.
-
Văn tế thập loại chúng sinh là một áng văn nôm thuộc đỉnh cao tư tưởng và nghệ thuật. Vì vậy khi nói về nỗi đau mất nước, nỗi buồn của cha ông ta trước đây, nhà thơ Chế Lan Viên đã nhắc đến áng văn bất hủ này:
-
Hội thảo Văn học Thiếu nhi tổ chức ở thư viện của trường đại học đối diện ngay khu chung cư tôi ở trọ, chỉ mất bảy phút leo xuống năm tầng cầu thang và ba phút băng qua bên kia đường là tới nơi cho nên tôi đủng đỉnh ăn sáng rồi lấy ra mười đồ vật đã chuẩn bị sẵn từ tối hôm qua sắp xếp vô hộp theo thứ tự hợp lý và nhẩm lại câu chuyện của mười món đồ sao cho thông suốt lưu loát.
-
Mai là ngày cưới, là cái ngày mà Giang biết chắc chắn mọi người sẽ nhìn cô với ánh mắt lạ lẫm. Giang đã làm được điều mà mẹ chưa làm được, là một lần được khoác lên người chiếc áo cô dâu. Đêm nay, tại căn nhà đầy ắp kỷ niệm về mẹ, Giang và anh đang cùng nhau trang trí cho phòng khách thêm nhiều màu sắc.
-
Mẹ gọi điện bảo: “Mẹ vừa gửi tiền cho con đấy! Tháng này mẹ gửi thêm hai trăm nghìn để con mua sữa uống nhé!”. Có gì đó dâng lên nghèn nghẹn trong cổ họng, miệng đắng ngắt, những giọt nước mắt nối đuôi nhau bò trên gò má. Con vâng vâng dạ dạ rồi vội vã cúp máy sợ mẹ biết lại thêm lo.
-
Tình mẹ là một tình cảm vô cùng thiêng liêng, cao quý. Tất cả mọi người mẹ trên cõi đời này đều thương yêu con của mình, đấy là bản tính, là thiên tư của người phụ nữ. Chính nhờ tình thương của mẹ mà người con được lớn lên, được trưởng thành. Tình thương yêu của mẹ đã giúp cho người con lớn lên một cách bình thường và quân bình về các phương diện tâm sinh lý.
-
Hai mươi năm trước, mẹ tôi trở thành góa phụ. Ba mươi tám tuổi, mẹ cõng một gánh nợ nần sau ngày cha tôi chạy chữa khắp nơi và bốn đứa con bé dại. Thằng Út 22 tháng tuổi, chưa biết nỗi đau có tên mồ côi. Mẹ gầy như mảnh trăng non.
-
Ơn cha mẹ là ơn cao cả nhất. Mẹ mang nặng, đẻ đau, cha làm lụng vất vã, nhọc nhằn, chịu cực khổ, mà không hề oán than, chỉ một lòng mong cho con trẻ mau được lớn khôn để nên danh phận ở đời. Đó là sự mong muốn của các bậc làm cha mẹ.
-
Trong phòng cách ly dành cho người sắp từ giã cõi đời, người phụ nữ tuổi gần 60 nằm bất động. Điều duy nhất cho biết bà còn sống là màn hình máy y khoa biểu hiện nhịp tim đập rất chậm. Bà nằm đó, biết đứa con trai duy nhất từ tiểu bang xa đang bay về, bà muốn dồn hết nguồn sinh lực còn lại mỉm cười với nó lần cuối trước khi vĩnh viễn rời xa thế giới này.
-
Không ai chỉ dạy con luôn nhận ra dáng mẹ dù bất cứ mẹ ở nơi nào. Chỉ một loáng con bắt gặp chiếc áo cũ sờn vai, chiếc nón cũ ngả màu chênh vênh dưới nắng, lặng lẽ dưới hạt mưa.
-
Một đóa hồng tươi thắm anh và em với tôi diễm phúc cài lên áo trong mùa Vu Lan Báo Hiếu. Là một hạnh phúc không gì bằng, là một niềm vui lớn trong đời khi chúng ta còn được chiêm ngưỡng chân dung cha mẹ, để là điểm tựa, để là bức tường thành cho cuộc đời chúng ta lớn khôn thành người.
-
Buổi sáng trong veo, nằm phơi mình bên thềm cửa ngắm những vạt nắng non nhún nhảy khắp khu vườn, cảm giác yên bình đến lạ. Không dám nhúc nhích vì sợ đánh mất những phút giây tĩnh lặng hiếm hoi mà vô cùng long lanh, đẹp đẽ này. Khu vườn nhỏ bé ấy là nơi sinh sôi, nảy chồi biết bao mầm sống, là cái nôi ru tuổi thơ tôi mát rượi.
-
Chử Đồng Tử vị thánh nổi tiếng, một trong "Tứ bất tử" trong tín ngưỡng Việt Nam: “Tản Viên Sơn thần, Phù Đổng Thiên vương, Chử Đồng Tử, và Liễu Hạnh Công chúa.”.Chử Đồng Tử người Phật tử Việt Nam đầu tiên giác ngộ Phật pháp, là tấm gương Hiếu hạnh “vô tiền khoáng hậu” mà mỗi người con Phật chúng ta mãi mãi noi theo. Mùa Vu Lan PL.2559 lại về xin được ghi lại gương hiếu hạnh Chử Đồng Tử.
-
Thời tiết thật oi bức suốt một tuần lễ qua. Đâu đó trên đường, có những cảnh báo về hạn hán, kêu gọi mọi người tiết kiệm, hạn chế việc dùng nước. Nạn hạn hán đã kéo dài ở xứ này liên tục bốn năm qua. Nhiều cây kiểng và những bãi cỏ xanh của các công xưởng, công viên, gia cư tại đô thị đã lần lượt biến mất. Mọi người, mọi nhà đều phải tự ý thức trách nhiệm của mình đối với thiên tai này. Nói là thiên tai, mà kỳ thực, có sự góp phần rất lớn của con người trong việc sử dụng quá nhiều tài nguyên ...
-
Kính dâng cha mẹ nhân mùa Vu Lan.
-
Bước vào mùa Vu Lan, thật hãnh diện và hạnh phúc rạng ngời cho những ai được cài bông hồng đỏ, mắt ngấn lệ nghẹn ngào với hoa màu hồng trên ngực áo và đau đớn, tủi thân với hoa hồng trắng trên ngực.
Mỗi người, mỗi tâm trạng, mỗi nỗi niềm nhưng tất cả đều có chung một lòng biết ơn vô bờ bến đối với bậc sinh thành và tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng sống tốt hơn, làm nhiều việc tốt hơn…để xứng đáng và phần nào đền đáp công ơn sinh thành và dưỡng dục.
|
|