-
Vào đông, mặt trời đi ngủ sớm. Mới 5 giờ mà đã nhập nhoạng tối.
-
Trong mắt em tràn ngập bầu không khí cổ tích đợi chờ em làm một chuyến phiêu lưu trở về là em của ngày xưa… cô nàng ôm trăng đi chơi giữa mùa trăng về… để sông ru hết câu tình khúc “Trăng muôn đời thiếu nợ mà sông không nhớ ra…”.
-
Đầu chị bây giờ biến thành chiếc máy phát nhạc. Lộp cộp. Lộp cộp. Lộp cộp. Cứ rệu rã một cách đều đặn như thế suốt hai tư tiếng đồng hồ, kể cả trong giấc ngủ chập chờn.
-
Một người bạn thấy tôi hay đi lễ chùa, nghiên cứu về Phật Pháp, liền hỏi tôi tại sao anh ta sống tốt lại không giờ gặp may mắn, ở hiền mà không gặp lành. Tôi đáp rằng là do anh chưa thấu hiểu rõ được luật nhân quả, chưa thấu hiểu được Tứ Diệu Đế.
-
Vào thời Phật tại thế, chàng trai đó chính là ngài Mục Kiền Liên xuất gia tu theo Phật và chứng quả A La Hán, có thần thông đệ nhất bên Tăng đoàn. Vì thương mẹ hiện tiền không biết quý kính Tam bảo, hay làm những điều xấu ác hại đến nhiều người, xan tham, bỏn sẻn, keo kiệt, ích kỷ, chết rồi không biết thác sanh về đâu, ngài dùng thần thông đi tìm mẹ mới biết mẹ mình bị đọa lạc trong loài ngạ quỷ, tức quỷ đói, chịu khổ sở vô cùng.
-
Thị xã có nhiều ngọn đồi lúp xúp cách nhau chỉ một thung lũng nhỏ. Trường đại học nằm trên một ngọn đồi đối diện với ngôi chùa cũng nằm trên một ngọn đồi. Giờ ra chơi, bọn sinh viên chúng tôi đứng trên hành lang nhìn lên những đám mây bay ngang bầu trời rồi thì ánh mắt dõi theo mây lang thang đến... nhà bếp của chùa.
-
Em có một cái tên rất đẹp: Hoàng Lạc Thảo. Nhưng tôi thích gọi em là cỏ đậu. Cũng chẳng có lý do gì ngoài lý do là tôi thích sự đơn giản trong cách xưng hô.
-
Bọn bạn con xầm xì rằng mẹ quê mùa, thô kệch, đen đúa… Nhưng, đối với con, mẹ như đóa sen hồng trong đầm tỏa hương dịu dàng!
-
Đốt lò hương ấy là tác phẩm vừa được GS.TS Thái Kim Lan cho ra mắt vào sáng qua, 28-10, tại Golden Mountain Coffee & Tea (Điện Biên Phủ, P.7, Q.3 TP.HCM).
-
Con người có sinh lão bệnh tử, đó là quy luật vĩnh hằng; cũng như trái đất có thành trụ hoại không. Hiện thời địa cầu đang ở trong kiếp trụ, rồi nữa sẽ đến hoại diệt để kết thúc một chu trình vận hành trong pháp giới.
-
Ba tôi là một thợ xây giỏi. Trước khi ba lập gia đình, người đã là một thợ xây chính có tiếng trong làng. Ngày còn bé xíu tôi thường hay đặt những câu hỏi đến là ngô nghê. Làm thợ xây có thích không ba? Hay, sao ba không chọn nghề khác mà lại làm một thợ xây? Lần nào cũng vậy, người khẽ mỉm cười và xoa đầu tôi. Ba miệt mài như một chú ong thợ bất kể sớm khuya, mưa gió. Cả tháng ba không bỏ sót một ngày công nào.
-
Khi tin theo đạo Phật, dù chủng tộc và truyền thống thực hành có khác nhau, nhưng tất cả đều y cứ lời Đức Phật dạy để hành trì và tu tập. Đặc biệt là trong xã hội hiện đại, văn minh ngày nay thì vấn đề thị phi luôn thường trực xảy ra, do đó người đệ tử Phật cần phải áp dụng lời Phật dạy để hóa giải xung đột về nhận thức.
-
Cái chết đã đến rất gần với cô hàng xóm của tôi, không tính bằng tháng, bằng tuần mà đã phải tính bằng ngày, bằng giờ. Làm sao giúp cô ấy trong giờ phút sanh tử này, tôi trầm tư suy nghĩ. Chợt nhớ đến lời Đức Phật Thích-ca Mâu-ni dạy trong kinh Vô Lượng Thọ về mười câu niệm danh hiệu Đức Phật A-di-đà trong phút lâm chung.
-
Mọi người chúng ta ai cũng được sinh ra và lớn lên trong vòng tay âu yếm của mẹ hiền. Vẫn biết bên mình có biết bao nhiêu người thân yêu, đến trường ta có bạn bè thân thương, có ngôi trường thương mến, có thầy cô kính yêu hằng ngày vỗ về, dạy dỗ ... nhưng chắc chẳng có ai không cảm nhận được tình yêu thương đầy ắp, nồng ấm của người mẹ hiền đi theo ta đến suốt cuộc đời là cao cả nhất.
-
Tôi nhìn thấy Ngô Sửu đang ngồi câu cái con cá ấy.
-
Cha đã gửi tiền rồi con nhé. Tròn mười nghìn đô. Có gì cha con mình nói chuyện sau. Chào con.
|
|