-
Cái chết đã đến rất gần với cô hàng xóm của tôi, không tính bằng tháng, bằng tuần mà đã phải tính bằng ngày, bằng giờ. Làm sao giúp cô ấy trong giờ phút sanh tử này, tôi trầm tư suy nghĩ. Chợt nhớ đến lời Đức Phật Thích-ca Mâu-ni dạy trong kinh Vô Lượng Thọ về mười câu niệm danh hiệu Đức Phật A-di-đà trong phút lâm chung.
-
Mọi người chúng ta ai cũng được sinh ra và lớn lên trong vòng tay âu yếm của mẹ hiền. Vẫn biết bên mình có biết bao nhiêu người thân yêu, đến trường ta có bạn bè thân thương, có ngôi trường thương mến, có thầy cô kính yêu hằng ngày vỗ về, dạy dỗ ... nhưng chắc chẳng có ai không cảm nhận được tình yêu thương đầy ắp, nồng ấm của người mẹ hiền đi theo ta đến suốt cuộc đời là cao cả nhất.
-
Tôi nhìn thấy Ngô Sửu đang ngồi câu cái con cá ấy.
-
Cha đã gửi tiền rồi con nhé. Tròn mười nghìn đô. Có gì cha con mình nói chuyện sau. Chào con.
-
Giấc mơ của anh em chúng tôi được nuôi dưỡng, lớn lên từ thúng mẹt của mẹ. Đó là cách mà bố tôi thường ví von khi những gánh hàng không quản nắng mưa, ốm đau của mẹ vẫn tất tả ngược xuôi, vất vả bộn bề.
-
Hai vợ chồng người phu nghèo khó ít chữ kia đã quyết định “bất trảm mã”. Khuya hôm ấy, khi núi rừng im lìm giấc ngủ, họ đã thả chú ngựa non tơ vô tội tử tù kia về với đại ngàn thênh thang. Người phu nghĩ ra cái điều vô cùng bình thường, giản dị: giết chú ngựa kia là vô đạo, là bất lương, phi nhân phi nghĩa; thả chú ngựa về rừng là hợp với Tam quy Ngũ giới của nhà Phật, theo lẽ tự nhiên; thế thôi…
-
Suốt đêm đóa hoa vẫn giữ độ hàm tiếu. Tôi chưa thấy hoa quỳnh mãn khai vì đã có bao giờ tôi ở bên cạnh chậu quỳnh cho đến khuya?
-
Ô Sào thiền sư là một cao tăng Trung Hoa vào đời Đường. Khi bà mẹ hạ sanh sư, bà không ưng ý lắm nên đem bỏ con vào một chiếc tổ quạ trên cội đại thọ trước hiên chùa rồi lẫn mất. Sư xuất gia từ đó, và người ta gọi sư là thầy Ô Sào (Ô là quạ, Sào là tổ), tức là ông thầy có xuất xứ từ một chiếc tổ quạ. Tuổi ấu thơ và tráng niên của sư trôi qua bình thản trong bóng mát của tòng lâm cổ kính. Sư thường hành thiền trên quê hương của mình, tức là nơi chảng ba có đặt chiếc tổ quạ ngày xưa mà theo năm ...
-
Sớm, Thuần thức dậy từ ba giờ để lo chuyển tiết lợn cho các hàng quán. Có tới mười lăm cửa hàng đặt trước cho anh. Công việc cứ thế làm. Anh đặt sẵn những chiếc sọt nhựa tại lò mổ. Người ta đâm lợn làm thịt, xong luộc tiết luôn thể và bàn giao cho Thuần. Công việc này nhẹ nhàng, không mang tội nhưng lại kiếm được tiền nuôi vợ con.
-
Tư tưởng, văn hóa, đạo đức, tâm hồn, trí tuệ của một con người như thế nào ắt sẽ tương thích với một loại âm nhạc như thế đó. Một người học cao hiểu rộng, biết yêu thương đồng loại, biết đau cái đau của người khác, biết rung động trước cái đẹp, cái thi vị của cuộc đời thì sẽ thưởng thức một loại âm nhạc nào đó tương ứng với tâm hồn và trí tuệ của người ấy.
-
Cái chứng mất ngủ của ta lại hóa hay. Đấy là ông Bổn tự nghiệm thấy như vậy, khi nhìn những bầy chim ríu ran chui vào bay ra trên mấy ngọn cau trước nhà. Hay, là bởi ông được dịp canh những bầy chim trời ông mặc nhiên coi như của mình. Cái gì ở vườn ta là của ta.
-
Ngày nọ, khi các đệ tử khất thực trở về, đức Phật có hỏi các đệ tử: “Này các đệ tử! Các người hàng ngày vất vả mang bát khất thực là vì điều gì?”.
-
Tháng Tám trăng rằm lại về rồi đó. Trung thu về, mang theo nhiều tất bật, rộn ràng. Cuộc sống bây giờ đã khấm khá hơn; ngày Tết Trung thu cũng dần đủ đầy, sung túc. Các em sẽ được những chiếc bánh ngọt xinh, những thứ quả chín mọng thơm lừng, được thỏa thích rước đèn ông sao, được múa lân, vui đùa ca hát. Còn niềm vui nào bằng vui Tết Trung thu.
-
Tháng Tám trăng rằm lại về rồi đó. Trung thu về, mang theo nhiều tất bật, rộn ràng. Cuộc sống bây giờ đã khấm khá hơn; ngày Tết Trung thu cũng dần đủ đầy, sung túc. Các em sẽ được những chiếc bánh ngọt xinh, những thứ quả chín mọng thơm lừng, được thỏa thích rước đèn ông sao, được múa lân, vui đùa ca hát. Còn niềm vui nào bằng vui Tết Trung thu.
-
Chủ đề: Giáo Dục Trung Cấp Phật Học, Thực Trạng Và Giải Pháp
-
Trung thu trong ký ức của tôi không có lồng đèn con gà, con thỏ; chỉ có mấy cây đèn cầy xanh đỏ tím vàng cắm trên mấy miếng ngói, mấy mảnh miểng sành bể. Thật ra, trong xóm người ta cũng bán mấy cái lồng đèn nhà quê làm bằng giấy kiếng mỏng hai ba ngàn một cái. Nhưng con nít nhà quê không đòi hỏi, nên ba mẹ cũng chẳng mua làm gì.
|
|