-
Mai năm nay nở sớm trước Tết. Qua Tết thì những cánh hoa vàng đã rụng đầy cội, và trên cây, lá xanh ươm lộc mới. Quanh vườn, các nhánh phong lan tiếp tục khoe sắc rực rỡ giữa trời xuân giá buốt. Đêm đến, trời trong mây tịnh, vườn sau đón ngập ánh trăng, tạo một không gian huyền ảo lung linh.
-
Mẹ nén giấu trong lòng tất cả…Ếch con cảm nhận được những nỗi khổ mà mẹ phải gánh chịu nhưng chú còn quá bé để có thể giúp mẹ được điều gì…Mẹ vẫn bảo với chú: “Tất cả là nhân quả không thể tránh được con yêu ạ. Vậy thì hãy cứ vui vẻ đón nhận tất cả. Hãy coi đó là sự thử thách để mình sống tốt hơn…”.
-
Tết năm nào cũng vậy, con cháu đưa nhau về quê sum vầy đón Tết bên ngôi nhà ngói ba gian cũ của ông bà. Thường ngày nhà không có người ở, ông bà đều đã già yếu, con cái lại công tác ở xa. Thành ra hai cụ nay ở với thằng cả, mai ở với đứa út còn nhà cửa ở quê thì nhờ họ mạc trông nom. Con cái biết ông bà thương nhớ quê hương nên bảo nhau Tết về quê quây quần cho tuổi già đỡ tủi.
-
ELEN A PUCILLO TRUONG | TRƯƠ NG VĂN DÂN dịch
Lời tòa soạn: Sau tùy bút “Tà áo lụa giữa những cánh sen” trên VHPG số 167 và truyện ngắn “Ngộ” trên VHPG số 169 (viết bằng tiếng Ý được dịch ra tiếng Việt bởi dịch giả Trương Văn Dân), Elena Pucillo Truong đã trở thành một tác giả quen thuộc với người đọc Văn Hóa Phật Giáo. Bà là người Ý hiện sinh sống và làm việc tại Việt Nam, được nhiều bạn văn coi là một phụ nữ Ý có tâm hồn Việt. Xin giới thiệu thêm truyện ngắn dưới đây của bà, cũng viết bằng ...
-
Nhận được qua E.mail lúc 18 giờ 56’ GMT+07:00 ngày 09-02-2015.
-
Dì vừa bước vào nhà tôi chưa tròn năm thì cha đột ngột qua đời sau một vụ tai nạn xe máy. Dẫu hãy còn son trẻ, nhưng dì vẫn quyết định không đi bước nữa, mà ở lại căn nhà cấp bốn cũ kỹ này để hương khói cho tổ tiên, cha mẹ và nuôi tôi ăn học nên người.
-
(Truyện ngắn chính luận)
Cô gái đẹp và dịu hiền ấy có tuổi thiếu niên thật ảm đạm. Cha mẹ cô rất giàu có nhưng lại chia tay nhau lúc cô ở vào tuổi mười lăm. Từ ấy cô sống trong sự yêu thương của người cha. Cha cô muốn rằng sau này cô có đời sống lứa đôi may mắn hơn ông. Ông thường nói với cô về điều đó.
-
Cô công chúa trẻ nhất của lãnh chúa đang du hành từ nhà cô ở Kyoto tới thủ đô ở Edo thì trông thấy một người đàn bà bé nhỏ nằm bên vệ đường. Cô công chúa ra lệnh cho đoàn tùy tùng của mình ngừng lại và đỡ bà già lên, bà này gần chết vì lạnh lẽo và đói khát. Cô công chúa đã cứu sống người đàn bà và khi người khách này của cô đủ mạnh mẽ để có thể tự đi một mình, công chúa tặng cho bà ít tiền và chiếc khăn quàng ấm áp của cô.
-
Người thợ già nọ làm việc rất chuyên cần và hữu hiệu lâu năm cho hãng thầu xây cất nọ, những đóng góp, cống hiến của ông đã đem lại nhiều lợi ích cho hãng thầu. Một ngày kia, ông ngỏ ý với hãng muốn xin nghỉ việc về hưu non để vui thú với gia đình. Tuy đồng lương hưu thấp nhưng ông ta muốn nghỉ ngơi để an hưởng cuộc sống nhàn hạ, thanh bình.
-
Tôi về lại nơi này sau nhiều năm đi xa, ngọn đồi này gắn liền với thời tuổi trẻ đầy mộng mơ lãng mạn của tôi và các bạn mà đi qua nhiều năm tháng tôi vẫn nhớ mãi những kỷ niệm đẹp đẽ ấy như một chút dỗ dành nếu có khi nào chợt gặp những buồn bã trên đường đời.
-
Góc chợ, quả cam thối lăn lúc nhúc khi cơn mưa đi ngang qua. Một người đứng ở đấy hát nhưng không thành lời. Người đó bị câm, gã lạc từ đâu đến đây không ai hay. Mưa nắng gì cũng hát. Nhìn gã vóng cao cổ người ta biết đó là cao trào. Gã hát bài gì thế kia? Ai mà đoán được khi nhìn gã nhóp nhép môi và miệng há hốc nhìn về phía con sông rộng cách khu chợ chừng cây rưỡi số. Nhưng người ta vẫn cứ tò mò, bởi đương nhiên ai cũng nghi ngờ hoặc giả định mình có kiếp trước thì người ta cũng có kiếp ...
-
Tôi bỏ cái xứ này đã ba mươi năm. Nhiều lần nghe tin em gái tôi sanh hay nhà có đám tiệc, tôi bình thản nhếch môi rồi cho qua. Kể như tôi không còn biết gì về đứa em gái đó. Có người lặn lội đi tìm đứa em thất lạc mấy chục năm vẫn không được. Còn tôi, có đứa em sờ sờ mà tôi bỏ nó, tôi bỏ cả cái xứ mà tôi yêu biết là bao nhiêu nữa chứ… Tự tôi đi chứ có ai đuổi xua đâu, nhưng đi vậy mới thật là đau, đau suốt cả cuộc đời…
-
Cô cún thần tiên Miss La Sen - nhân vật hoạt hình đáng yêu trong truyện tranh” Truyện thị trấn Sorim”, cũng như bộ cờ bàn Sorim Story và bài hát mang thông điệp nhân văn, đầy yêu thương “Hi La Sen – Hi Nice Life” đã có những hoạt động thiết thực đón mừng ngày khánh đản của Đức Phật Di Đà bằng cách dâng hương hoa, trái cây, nến…. lên bàn thờ Ngài và niệm hồng danh của ngài : ” NAMO AMITABHA BUDDHA”.
-
Câu chuyện thứ nhất nói về một người được coi như là một vị Bồ Tát của nhân loại. Đó là bà Melinda Gates. Bà sinh năm 1964. Chồng bà là ông Bill Gates sinh năm 1955. Ông là một doanh nhân người Mỹ, nhà từ thiện, tác giả và chủ tịch tập đoàn Microsoft, hãng phần mềm khổng lồ. Ông luôn có mặt trong danh sách những người giàu nhất thế giới. Khối tài sản của ông có khi lên tới 77, 8 tỉ USD.
-
Bằng một động tác đơn giản nhẹ nhàng, người ta có thể lật qua lật lại bàn tay dễ dàng nhanh chóng. Tiếng chuông của thầy Sáu Be cũng thế, nó đã làm cho Bảy Lẹ tỉnh ngộ, sám trừ tội trước, hối cải lỗi sau cho nên những giọt nước mắt của anh ta không tuôn ra từ tuyến nước mắt mà tuôn ra từ tận cùng sâu thẳm của con tim.
-
Ông Phán đang nằm lim dim trên võng giăng ngoài vườn, bà Phán từ trong nhà đi ra kêu ông, nói:
- Ông ơi! Chị Ba mất rồi!
Ông Phán không ngạc nhiên cũng không xúc động trước cái tin “tử biệt” đó.
|
|