Chi tiết tin tức Hạnh phúc khi có mẹ 11:18:00 - 09/03/2015
(PGNĐ) - Mẹ nén giấu trong lòng tất cả…Ếch con cảm nhận được những nỗi khổ mà mẹ phải gánh chịu nhưng chú còn quá bé để có thể giúp mẹ được điều gì…Mẹ vẫn bảo với chú: “Tất cả là nhân quả không thể tránh được con yêu ạ. Vậy thì hãy cứ vui vẻ đón nhận tất cả. Hãy coi đó là sự thử thách để mình sống tốt hơn…”.
Mùa xuân xinh đẹp đã về! Vạn vật đều thay da đổi thịt. Đâu đâu cũng rộn ràng khúc hát đón xuân. Chú ếch con đợi chờ mùa xuân đến như đợi chờ một cái gì đó rất đỗi thiêng liêng đối với cuộc đời chú. Nắng xuân mơ màng, ưa cái nồng nàn của tình yêu…Dưới tán lan rừng, chú trườn mình trên đám cỏ xanh non, nhún nhảy cùng cô bạn nhỏ tinh nghịch chơi trò ú tim…Đôi bạn đã thân thiết từ lâu nhưng không ai có thể thay thế và mang đến cho chú được cảm giác hạnh phúc và bình yên như những ngày còn có mẹ. Chú khao khát hạnh phúc, chú mong mỏi mẹ trở về bên chú. Đối với chú, mẹ là tất cả tình yêu và hạnh phúc! Nhưng những ngày được gần mẹ thật quá ngắn ngủi! Chú đến với mẹ vào một sáng mùa thu mát mẻ. Mẹ đón chú về dưới cái nắng gắt gao của mùa hạ. Rồi từng ngày, mẹ nuôi chú lớn dần trong tình yêu thương mênh mông. Sống những ngày có mẹ, chú cảm thấy thế giới thật bình yên! Nhưng mẹ đã xa rồi, chú chỉ biết tìm mẹ trong vô vọng. Mỗi lúc buồn, chú thường tìm đến cô bạn nhỏ bên kia bờ suối. Chú kể cho cô bạn nghe những câu chuyện về cuộc đời chú…Chú khao khát hạnh phúc, chú mong mỏi mẹ trở về bên chú. Đối với chú, mẹ là tất cả tình yêu và hạnh phúc! Nhưng những ngày được gần mẹ thật ít ỏi. Mẹ nhận nuôi mấy người anh lớn hơn chú trước khi chú về và tình thương yêu mẹ san đều cho tất cả anh em chú. Nhưng người anh ích kỷ không chấp nhận sự có mặt của chú. Mỗi lúc biết chú gần mẹ là đàn anh tìm cách gây sự, hãm hại ếch con. Anh không cho mẹ yêu thương ếch con. Hễ một cử chỉ nhỏ mẹ quan tâm đến chú là người anh làm đủ trò khiến gia đình nhỏ của chú tan nát. Và rồi, chú phải sống trong những ngày buồn tủi triền miên. Nhiều lúc ức chế, chú cào rách tim mẹ. Chú trách mẹ để anh đối xử với chú như vậy. Mẹ không nói gì, chỉ lặng thinh và đón nhận tất cả những lời trách móc. Rồi nước mắt mẹ rơi, ướt nhòa vạt áo mỏng. Nhìn mẹ, chú cảm thấy có lỗi vô cùng… Chú vội chạy lại ôm lấy mẹ. Mẹ ôm chú thật chặt và trao cho chú những cái hôn trìu mến. Chú bật khóc cùng mẹ! Chú ước gì người anh chú có thể hiểu được nỗi khổ tâm của mẹ chú. Chú ước ao người anh có thể thay đổi bản tính để mẹ được vui. Dù anh ngang ngược, gây ra nhiều hậu quả để mẹ phải gánh chịu, mẹ vẫn tin một ngày anh nhận ra được chính mình. Mẹ bảo ếch con: “ Cuộc đời không bao giờ bằng phẳng con yêu ạ. Ví như những loại gỗ, dù mục nát đến mấy nếu ta khéo léo vẫn có thể sử dụng được con ạ.”
Ảnh mang tính chất minh họa
Tuy không sinh ra chú nhưng mẹ luôn dành cho chú một tình yêu thương thật sự như cha mẹ. Mẹ thường ôm chú vào lòng, ủ ấm chú bằng tình thương của lòng vị tha, bao dung mỗi khi chú mắc lỗi. Bằng tất cả tình yêu đối với mẹ, những lúc dạo chơi bên dòng suối, chú tha thẩn lượm nhặt những bông cỏ dại kết thành ông mặt trời. Chú thích mặt trời vì mỗi khi nhìn thấy mặt trời chú cảm giác mình được sưởi ấm trong vòng tay yêu thương của mẹ. Mẹ là nguồn sống dạt dào nuôi dưỡng tâm hồn chú khôn lớn từng ngày. Chú tự nhủ mình phải cố gắng vì mẹ. Chú tin mẹ luôn ở bên chú. Những lúc đàn anh đi xa, mẹ vội đi tìm chú, chú vội đi tìm mẹ. Mẹ ôm chú thật chặt, hôn lên đôi mắt ướt ngây thơ và dịu dàng khuyên nhủ: “Cố gắng lên con yêu! Mẹ yêu con nhiều lắm. Mẹ sẽ luôn bên con”. Những lúc ấy, chú cảm thấy hạnh phúc biết nhường nào. Rồi mẹ lại rời xa chú, để lại những giọt nước mắt trên đôi mắt long lanh khóc thương và nhớ mẹ. Chú ước ao ngày nào chú cũng được quấn quýt bên mẹ, chú sẽ giúp mẹ những công việc nhỏ, chú sẽ làm cho mẹ vui, chú sẽ chui tọt vào lòng mẹ, ôm mẹ thật chặt. Mùa cà chua chín, chú đi tìm những quả cà chua nhót, lấy những chiếc lá khô quấn chặt cho khỏi nát. Chú giấu những món quà ấy vào một góc kín, đợi lúc anh đi vắng chú tặng mẹ. Chú thích được nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của mẹ. Đối với mẹ, chú là thiên thần nhỏ đem đến cho mẹ niềm tin vào cuộc sống. Những lúc phải xa mẹ, chú nhớ mẹ vô cùng. Chú tìm ra bờ hồ ngồi dưới tán thông đợi mẹ về. Chú gọi mẹ trong nỗi nhớ khôn nguôi. Cuộc đời mẹ có nhiều nỗi đắng cay, vất vả nhưng lúc nào mẹ cũng mang lại cho mọi người nụ cười và niềm vui. Mẹ nén giấu trong lòng tất cả…Ếch con cảm nhận được những nỗi khổ mà mẹ phải gánh chịu nhưng chú còn quá bé để có thể giúp mẹ được điều gì…Mẹ vẫn bảo với chú: “Tất cả là nhân quả không thể tránh được con yêu ạ. Vậy thì hãy cứ vui vẻ đón nhận tất cả. Hãy coi đó là sự thử thách để mình sống tốt hơn…”. Chiều nay, chú lại ra bờ hồ như bao ngày…Nhưng đợi mãi, đợi mãi… không thấy mẹ về. Chú òa lên khóc thổn thức, vội chạy đi tìm mẹ. Mưa lốp đốp từng hạt rớt xuống tấm thân nhỏ bé của chú. Vấp phải viên đá, bàn chân chú rớm máu, chú vẫn chạy…Mùa xuân đến, chú tin mẹ sẽ về với chú…Chú cất tiếng gọi mẹ vang động cả khu rừng nhỏ….Mưa vẫn cứ rơi…
Tâm Hà
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |