-
Một chiều đầu thu. Khi những cơn gió se nhẹ nhàng lướt qua khoảng trời êm êm, trầm lắng, lòng tôi lại mang mang nỗi nhớ mẹ. Nhớ dáng mẹ gầy hao, liêu xiêu trên triền đê lộng gió. Ánh mắt mẹ trầm ngâm bên bếp lửa bập bùng. Nụ cười mẹ thật hiền giữa trời quê yên ả. Nhất là vẫn hoài nhớ về mái tóc thân thương của mẹ. Mái tóc ấp iu trong tôi bao tình cảm ấm nồng…
-
Bà ngồi lột da. Bà không nghĩ có ngày mình phải ngồi lột da. Một người đàn bà ít son phấn, ít tin vào phù phiếm… Cuối cùng, một ngày thấy lớp da trên mặt nhăn nhăn khó co giãn. Bà lột da. Quá lâu để lột xong một phần da. Vì miếng da bong ra từng chút từng chút một. Phải gỡ ra từng phần. Bà ngồi sát gương, nheo mắt soi cho rõ. Ôi, một phần da của cuộc đời bà. Một miếng da tỉ mẩn để nhớ đến làn da non tơ ngày xưa trên gương mặt non bẹo, mít ướt.
-
Buổi sáng, lúc cầm chổi quét hè, Xuyên phát hiện ra một chiếc lồng chim cửa mở toang hoang. Dĩ nhiên không còn con chim nào trong đó. Xuyên hét toáng lên, bấm máy gọi cho chồng liên tục nhưng Tiệp không bắt máy. Tại sao lồng lại mở? Nếu như Tiệp không mang con chim đi đâu thì chắc chắn có ai đó đã mở cửa lồng. Khu này không nhà nào nuôi mèo mà cửa lồng cũng không thể nào tự mở.
-
Cuốn sách có tựa Vô đối môn của cư sĩ Lý Tứ - một cán bộ quản lý tại Đại học An Giang (đã về hưu) vừa ra mắt bạn đọc sáng 21-7, tại nhà sách Văn Lang (Q.Bình Thạnh, TP.HCM).
-
Nắng nhạt màu và bóng đêm dâng lên từ tàng cây góc phố, như cây nến khổng lồ còn chút ánh sáng mờ nhạt níu ngày đã qua. Trên căn hộ cao tầng, vói tay cầm lại giấc mơ chợt qua đi, một người ngồi ngắm mặt trời lặn dần xuống hàng cây xa xa cuối trời. Buông rèm xuống, người ấy quay về phía những tăm nhang còn là đốm lửa bé xíu. Làn hương thật nhẹ lan tỏa cả căn phòng. Ngồi xuống, nghe đêm trở về.
-
Nói chuyện với em qua điện thoại, tôi hỏi: “Sao cậu không gọi về nhà hỏi thăm cha?”. Em cười: “Em bận nhiều việc quá”. Giọng tôi trầm hẳn: “Chị gọi cho cha, cha cứ hỏi cậu suốt. Rằng thằng Út làm gì mà cả tháng trời chẳng hỏi thăm cha lấy một tiếng. Rằng em nó sống thế nào, công việc ra sao? Sợ nó bận, cha chẳng dám gọi hỏi thăm. Chị em dễ nói chuyện với nhau, có gì con nhắc nhở, động viên em thay cha”.
-
Một số bạn đã nhiều năm gõ cửa nhiều chùa, đọc nhiều kinh điển, tu nhiều tông phái, và rồi thấy rằng Phật pháp quá mênh mông, như dường học hoài không hết. Và rồi bạn chỉ muốn tìm một cuốn sách tiếng Anh duy nhất để đọc, để nghiền ngẫm ngày này qua ngày kia, nhằm nắm vững tinh yếu Phật pháp để vào cửa giải thoát. Nếu thế, xin đề nghị bạn hãy tìm đọc tác phẩm “Essence of the Heart Sutra” (viết tắt: EHS) của Đức Đạt-lai Lạt-ma đời thứ 14.
-
Cả đời ông đánh số đề, cuối cùng thằng con ông trúng vé số. Ông Ngộ nghe người ta nói đầy cả lỗ tai nhưng rồi ông cũng chẳng quan tâm. Thằng con ông có trúng vé số hay không thì ông vẫn vậy. Cái quan trọng là ông chẳng thấy có gì khác biệt nếu như bé Chút không rời ông mà đi.
-
Nhìn về phía chùa Vàng, nắng chiều đỏ chu sa trên lớp vàng chói chang lấp lánh. Tu sĩ lần tràng hạt bồ-đề, mắt nhắm nghiền trông như một pho tượng. Tu sĩ từ từ mở mắt, như nhớ ra điều gì quan trọng, liền vội đi đun nước. Chiều nay có một buổi hẹn uống trà.
-
Mình ơi, tội con quá! Phải cứu lấy con bằng mọi giá. Không thể để con như thế này được. Con ơi, sao người nằm đây không phải là ba mà lại là con…
-
Bà Thất nằm lọt thỏm giữa lòng chiếc giường gỗ không lớn lắm. Trông bà như một bộ xương nằm lẫn lộn giữa đám mền mùng và các vật dụng linh tinh thường thấy nơi giường của người bệnh nằm một chỗ lâu ngày.
-
Khoảng sáu giờ chiều, bố con người đàn ông ấy dừng lại ở khoảng sân rộng trước nhà Vân. Chiếc xe máy xịt lốp được dựng sát tường, bế đứa con nhỏ đứng xuống sân, người đàn ông ngước lên nhìn cửa nhà kín mít.
-
Đoàn xe hoa Phật đản chầm chậm lướt qua phố.
-
Vài tháng trước, trong một buổi chiều, lúc tôi đang nằm ngó rặng xoan trụi lá phía bên kia đường tàu và nghe những chú chim trên mái nhà lanh lảnh hót thì mẹ gọi điện. Mẹ nhờ tôi xuống chợ thị xã tìm mua vài chú chim nhỏ để phóng sinh “bù vào số chim mợ mua hôm qua, đã chết”.
-
Bộ Lễ nghi và Tôn giáo cùng Phật giáo Campuchia vừa khai mạc Hội thảo quốc tế chủ đề: “Hiệu quả quản lý của Phật giáo Nguyên thủy (Theravada) trong các quốc gia vùng sông Lan Thương - Mê Kông”.
-
Lúc đón mẹ lên phố, anh đã nghĩ mẹ sẽ vui nhiều, thảnh thơi nhiều. Anh nghĩ rồi mẹ sẽ rảnh tay rảnh chân thay vì đội mưa đội nắng chăm bẵm cho mấy luống rau ngoài vườn chẳng bao giờ ăn hết, thiếu điều gặp mấy người bán rong ngang qua đều ngoắt tay dúi cho mỗi người mỗi bịch đem về nấu cho sắp nhỏ.
|
|