Học Phật là để biết ta là người làm chủ vận mệnh mình; biết luật nhân quả bao trùm mọi sinh hoạt của nhân sinh trong vũ trụ; biết ta có trí tuệ để chọn đi con đường sáng; biết từ bi để yêu thương ta cũng như yêu thương mọi người.
Ngày nay, Phật ngữ, Pháp ngữ thực sự đã đóng góp nhiều vào kho tàng ngôn ngữ thế giới, làm phong phú cho kho tàng ngôn ngữ nhân loại, hướng con người đến những giá trị tinh thần cao đẹp. Con người tự kiến tạo cuộc sống hạnh phúc cho mình và người bằng những lời nói từ ái, hài hoà, không dùng lời nói ác gây tổn thương, đau khổ, thù hận cho người
Thiền học Luy Lâu không còn, và nên không còn được hiểu là khởi nguyên của Thiền học Việt Nam, mà là suối nguồn của Thiền học Việt Nam. Có lẽ Phật giáo Việt Nam cần trở về cội nguồn của Luy Lâu và Yên Tử để tìm thấy mình và bắt gặp lại niềm tin và tự hào lịch sử trước khi có thể mở ra hướng phát triển cho hiện tại.
Để bài trừ mê tín dị đoan, xóa bỏ các hủ tục lạc hậu, chùa Thiên Tôn thường xuyên tuyên truyền giải thích, vận động đồng bào người Hoa và nam nữ Phật tử thực hiện chỉ thị 27/CTTW của Trung ương Đảng và các văn bản về việc Cưới, việc Tang và Lễ hội .
Trần Quốc Tảng (1252-1313) chào đời được 6 năm thì đất nước gặp nạn Nguyên Mông xâm lược. Làm con của một vị tướng tài ba vào bậc nhất của triều Trần là Trần Quốc Tuấn (1228-1300), ông thừa hưởng toàn bộ khí phách của cha và sức mạnh, quyền uy của cả dòng họ.
Thanh niên là tuổi đầy nguồn sống, tuổi cần hoạt động, tuổi giàu hy sinh, nhiệt thành và hăng hái. Bao nhiêu công việc nặng nhọc ở xã hội, những đoạn lịch sử vinh quang của tổ quốc hay thế giới nhân loại là phần việc của thanh niên phải đưa tay hứng lấy.
Thiền phái Trúc Lâm thời Trần là dòng thiền nổi bật nhất trong tiến trình lịch sử Phật giáo Việt Nam. Dòng thiền này do người Việt Nam sáng lập, mang đậm bản sắc dân tộc.
“Tất cả các pháp vốn chẳng tự nói là không, chẳng tự nói là sắc, chẳng tự nói phải quấy, nhơ sạch, cũng không có cái tâm trói buộc người, chỉ tại người hư vọng, tính chấp tạo bao nhiêu cái hiểu, khởi bao nhiêu thứ thấy biết, rồi sinh bao nhiêu thứ lo sợ...
Trong diễn văn của Chủ tịch nước Cộng Hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam Nguyễn Minh Triết tại buổi khai mạc Đại lễ Phật Đản Liên Hợp Quốc 2008 tại Trung tâm Hội nghị quốc gia Mỹ Đình Hà Nội, sáng ngày 14.5.2008 đã khẳng định: