-
Sáng nay, trời phương Nam ngập tràn nắng ấm. Bất chợt, tôi nghe lạc lõng tiếng gù gù của chim bồ câu đang nhẩn nha nhặt thóc trước sân và hồi ức tuổi thơ quay về không dứt. Không biết tự bao giờ khi tôi lên năm, sáu tuổi gì đó thì đã thấy ở nhà nội có một chuồng chim bồ câu xinh xinh với khoảng chục con bồ câu trống lẫn mái.
-
"Duyên xuất gia thì xuất gia, duyên cư sĩ thì vui làm cư sĩ; đừng cố chấp, gồng mình làm theo mà dễ bỏ cuộc. Trên bước đường tu tập thì đừng vội thấy chùa to lớn mà nghĩ nơi ấy là trú xứ của Chánh pháp; đừng vội thấy thầy được đông chúng vây quanh mà nghĩ là minh sư.
-
Tự do chính là sự bằng lòng với nơi mà bạn đang ở. Nó trở thành ngục tù khi bạn muốn ở một nơi khác. Chỉ có những người “ham ít biết đủ”, hay biết bằng lòng với những gì mình có thì mới có thể nếm được mùi vị của thế giới tự do.
-
Bạn có nghe thanh âm mùa hạ? Mùa hạ thì thầm bằng lời của mưa, của ve, của cuốc, của diều, của nắng và của trái tim thao thức.
-
Có những người thầy tuy tuổi đời còn rất trẻ và tuổi đạo không cao, nhưng luôn ấp ủ những hoài bảo cao vời muốn giúp đời vơi đi khổ não. Và ở một nơi xa xôi nào đó, có những người con Phật vì chúng sanh vì Phật pháp hành đạo độ đời.
-
Có THUẬN DUYÊN và NGHỊCH DUYÊN. Thuận duyên thì sự kết tụ dễ, nghịch duyên thì nan giải.
-
Tôi không hiểu vì sao khi người ăn xin đến nhà, mình có chút gạo tiền dành dụm mình đem cho mà : “gọi là làm duyên”.
-
Ngày ngày hòa mình vào mảnh rẫy thân thương, tôi thì thầm với những đứa con rau của mình: “Rau ơi, hãy mau lớn nhé! Chúng ta cùng cúng dường mười phương ba đời chư Phật, chư Bồ-tát, chư hiền thánh Tăng”. Chúng rung rinh ngọn lá như hoan hỷ nhận lời với tôi.
-
Đời này sống có bao lâu sao phải khổ vì lo nghĩ quá như thế? Tại sao để lo âu, phiền muộn nhận chìm đời mình? Hãy cố mà “ung dung tự tại” được giây phút nào hay giây phút đó. Quý bạn cứ suy nghĩ thử xem có đúng không?
-
Có THUẬN DUYÊN và NGHỊCH DUYÊN. Thuận duyên thì sự kết tụ dễ, nghịch duyên thì nan giải.
-
Mới đã qua nửa tháng 3. Thời gian trôi nhanh dữ, để người ta dừng lại, nhìn tới nhìn lui, thấy sao “cái tuổi nó đuổi xuân qua”.
-
Mới đã qua nửa tháng 3. Thời gian trôi nhanh dữ, để người ta dừng lại, nhìn tới nhìn lui, thấy sao “cái tuổi nó đuổi xuân qua”.
-
Thương một áng mây bay thì không thể lấy dây mà buộc ràng áng mây lại. Không được thong dong trên bầu trời cao vợi, đám mây sẽ không còn là đám mây mà chỉ còn là một đám khói mờ nhạt và chóng tan biến.
-
Theo Phật Giáo, tâm tư duy (Tâm phan, như vệ tinh quả đất, định tinh mặt trời, và vô lượng thiên hà) có thể sinh ra trong không gian thời gian...
-
Khi mình có những ý nghĩ hạnh phúc, tốt lành thiền quán hay niệm Phật giúp mình nuôi dưỡng và duy trì chúng.
-
Cuộc sống của ta đã“hiện đại”quá, đã“Âu hóa”quá chăng? Thôi, ta phải “trở lại với nguồn”, mặc cho ai cười nhạo khi thấy giữa ngày xuân, ta đốt lên một lò trầm hương, pha chén trà thơm và ngâm ngợi đôi bài thơ cũ.
|
|