-
Có những người thầy tuy tuổi đời còn rất trẻ và tuổi đạo không cao, nhưng luôn ấp ủ những hoài bảo cao vời muốn giúp đời vơi đi khổ não. Và ở một nơi xa xôi nào đó, có những người con Phật vì chúng sanh vì Phật pháp hành đạo độ đời.
-
Có THUẬN DUYÊN và NGHỊCH DUYÊN. Thuận duyên thì sự kết tụ dễ, nghịch duyên thì nan giải.
-
Tôi không hiểu vì sao khi người ăn xin đến nhà, mình có chút gạo tiền dành dụm mình đem cho mà : “gọi là làm duyên”.
-
Ngày ngày hòa mình vào mảnh rẫy thân thương, tôi thì thầm với những đứa con rau của mình: “Rau ơi, hãy mau lớn nhé! Chúng ta cùng cúng dường mười phương ba đời chư Phật, chư Bồ-tát, chư hiền thánh Tăng”. Chúng rung rinh ngọn lá như hoan hỷ nhận lời với tôi.
-
Đời này sống có bao lâu sao phải khổ vì lo nghĩ quá như thế? Tại sao để lo âu, phiền muộn nhận chìm đời mình? Hãy cố mà “ung dung tự tại” được giây phút nào hay giây phút đó. Quý bạn cứ suy nghĩ thử xem có đúng không?
-
Có THUẬN DUYÊN và NGHỊCH DUYÊN. Thuận duyên thì sự kết tụ dễ, nghịch duyên thì nan giải.
-
Mới đã qua nửa tháng 3. Thời gian trôi nhanh dữ, để người ta dừng lại, nhìn tới nhìn lui, thấy sao “cái tuổi nó đuổi xuân qua”.
-
Mới đã qua nửa tháng 3. Thời gian trôi nhanh dữ, để người ta dừng lại, nhìn tới nhìn lui, thấy sao “cái tuổi nó đuổi xuân qua”.
-
Thương một áng mây bay thì không thể lấy dây mà buộc ràng áng mây lại. Không được thong dong trên bầu trời cao vợi, đám mây sẽ không còn là đám mây mà chỉ còn là một đám khói mờ nhạt và chóng tan biến.
-
Theo Phật Giáo, tâm tư duy (Tâm phan, như vệ tinh quả đất, định tinh mặt trời, và vô lượng thiên hà) có thể sinh ra trong không gian thời gian...
-
Khi mình có những ý nghĩ hạnh phúc, tốt lành thiền quán hay niệm Phật giúp mình nuôi dưỡng và duy trì chúng.
-
Cuộc sống của ta đã“hiện đại”quá, đã“Âu hóa”quá chăng? Thôi, ta phải “trở lại với nguồn”, mặc cho ai cười nhạo khi thấy giữa ngày xuân, ta đốt lên một lò trầm hương, pha chén trà thơm và ngâm ngợi đôi bài thơ cũ.
-
Có lẽ một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày nóng lạnh thất thường, bạn chỉ có một mùa với vài ngày khí trời êm dịu.
-
Ngày lên Sài Gòn làm việc lại, ba dặn “viên ngọc quý ở bên trong con đó, chứ không ở đâu bên ngoài, nên con hãy quay về khám phá viên ngọc quý ấy”. Còn má thì dặn dò “con có khỏe thì mọi người ở nhà mới khỏe, mới an vui, nên tự bản thân phải biết chăm lo cho sức khỏe của mình”.
-
Hương xuân, đó là mùi thơm của nén nhang trầm lan tỏa nghi ngút trên bàn thờ gia tiên. Đó là mùi thơm của bánh tét chiên vàng rụm, trong bếp mà mẹ thường chiên vào sáng mồng một Tết, để ăn kèm với bao món ăn khác.
-
Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê ngoại thành, chính vì thế mà ký ức tuổi thơ tôi luôn đầy ắp biết bao những kỷ niệm, những hình ảnh thân thuộc, mộc mạc và bình dị của dòng sông, con đê, khói bếp lam chiều, cánh đồng lúa, luỹ tre làng và cánh cò thơ mộng…
|
|