Chi tiết tin tức Quả báo vu khống bậc Thánh 11:08:00 - 11/05/2015
(PGNĐ) - Trong ba ác nghiệp của thân, khẩu, ý thì khẩu nghiệp (nói gian dối, nói chia rẽ, nói hung ác, nói dua nịnh) là dễ gây tạo nhất. Nhiều người cứ nghĩ lời nói gió bay nên nói không cần suy xét, nói cho đã miệng mà không ngờ những lời hư vọng ấy có tác hại không nhỏ đến mình và người.
Nhất là khi đề cập hay bình phẩm về người tu hành, chúng ta lại càng cẩn trọng hơn. Sống trong cảnh giới phàm thánh đồng cư, dù thánh ít phàm nhiều nhưng khi chưa biết chắc về một điều gì của ai đó thì tốt nhất là không nên nói. Vì nói điều mà mình không biết rõ, chỉ nghe lại từ người khác (mà miệng tiếng trong thế gian luôn hàm chứa vô vàn dụng ý khác nhau) thì chẳng những không lợi ích gì mà biết đâu lại bị tổn giảm phước báo, liên lụy đến mình. Học theo lời Phật “Thân làm lành, miệng nói lành, ý nghĩ lành” để ba nghiệp được trong sạch
(Kinh Tăng nhất A-hàm, tập I, phẩm Tam bảo [lược],
VNCPHVN ấn hành, 1997, tr.363) Thế nên, chúng ta hãy thận trọng khi nói lỗi người, đặc biệt là đối với người tu hành. Đành rằng, người con Phật thực hành chánh ngữ và không hề ngần ngại khi nói lên sự thật để góp ý và xây dựng Tăng-già, hoàn thiện cho bốn chúng. Nhưng phải hết sức lưu ý rằng, góp ý xây dựng và nói lỗi người là hai vấn đề có bản chất hoàn toàn khác biệt nhau. Góp ý xây dựng, chỉ rõ lỗi người với tâm từ bi là cần thiết nhưng nói lỗi người một cách cảm tính, ác khẩu, không đúng nơi, đúng chỗ và đúng người thì không nên vì tổn giảm phước báo vô cùng. Huệ Nhẫn
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |