Chi tiết tin tức Hạnh phúc từ những điều bình dị 17:04:00 - 08/11/2014
(PGNĐ) - Hạnh phúc là khi ta tĩnh tâm về với Phật để tìm lại phút bình yên cho mình. Có những lúc ta phải rời bỏ cuộc sống hối hả, bon chen để ngả mình dưới chân Đức Phật tìm lại những hạnh phúc nhỏ nhoi của cuộc đời.
Giữa những tất bật của cuộc sống, thình thoảng người ta cũng nên dừng lại để nhìn về quá khứ. Mọi quá khứ đều có thể chứa đựng những vui buồn, được-mất hoặc hạnh phúc-khổ đau… nhưng cũng có những điều hết sức bình dị mà vẫn đem lại cho ta cảm giác hài lòng. Có khi chỉ cần nhớ đên một tiếng gà gáy sớm để kịp gọi ông mặt trời thức dậy; cũng có thể chỉ là ấn tượng còn đọng lại về một đóa sen mới hé cánh tỏa hương thơm ngào ngạt; đôi lúc là hình ảnh đã nhạt nhòa của một vệt khói tỏa trên không trung từ một ngôi nhà đối diện, hay một tiếng sóng vọng về từ…chẳng biết tận bao giờ. Cuộc sống vẫn luôn có những điều chẳng lấy gì làm to tát mà vẫn gợi cho con người một chút…như là hạnh phúc. Đúng là cũng nên nhìn lại để thấy yêu thương để rồi vững tâm bước tiếp trên con đường còn dài lắm ở trước mặt.
Hạnh phúc là khi được nghe tiếng cười của những đứa trẻ mỗi buổi sáng cắp sách đến trường. Những nụ cười ngây thơ không vướng bận một chút lo âu nào trên khóe mắt. Cuộc sống trở nên thú vị biết bao với những nụ cười giòn tan vào mỗi buổi sáng. Cứ nghĩ đó là món quà mà cuộc đời đã tặng cho ta để mỗi ngày chồng chất thêm nhiều yêu thương. Sao lại không mở lòng ra để yêu thương những đứa trẻ hồn nhiên đang tung tăng cắp sách đến trường, như những chú chim ríu rít mỗi sớm mai thức dậy. Hạnh phúc đơn giản là mỗi buổi tối mẹ nhẹ nhàng kéo tấm chăn đắp cho con được yên giấc, bước chân mẹ rón rén vì sợ đứa con yêu của mình thức giấc. Hạnh phúc đến thật nhẹ nhàng như giấc ngủ bình yên. Dù mẹ có vất vả trăm bề trong công việc thì vẫn nhẹ nhàng ru giấc ngủ con thơ. Hạnh phúc là khi bố thấy đứa con yêu của mình khôn lớn từng ngày dù đôi vai mỗi lúc mỗi oằn xuống vì gánh nặng cuộc đời. Hạnh phúc là mỗi buổi chiều được nghe tiếng chuông chùa vang lên đều đặn và đúng giờ. Tuổi thơ của những kẻ như tôi hầu hết đã lớn lên từ lưng trâu và đồng rạ khiến ký ức luôn đầy ắp hình ảnh mỗi buổi chiều khi tiếng chuông chùa ngân lên là từ đằng xa, từng đàn trâu nối nhau đi về phía làng, đẹp như một miền cổ tích trong thơ. Từ thuở lên năm, tiếng chuông chùa như thấm vào tuổi thơ tôi, như tiếng yêu thương dâng lên từ cuộc sống. Tôi tự hứa với lòng mình rằng dù sau này có đi bất cứ nơi đâu cũng mang theo trong tâm hồn tiếng chuông yêu thương ấy. Hạnh phúc là khi ta dắt một cụ già qua đường, đặt vào tay thằng bé ăn xin một đồng tiền dành dụm được. Khi niềm vui được chia sẻ thì niềm vui sẽ được nhân lên gấp bội, nỗi buồn được chia sẻ thì sẽ vơi đi. Khi ta chia sẻ yêu thương cũng là lúc ta nhận được nhiều yêu thương nhất, khi ta giúp đỡ một ai đó thì hạnh phúc sẽ đến với mình. Cuộcsống cần lắm những yêu thương cần lắm những vòng tay chia sẻ. Hạnh phúc từ những điều dường như nhỏ bé. Hạnh phúc là khi ta tĩnh tâm về với Phật để tìm lại phút bình yên cho mình. Có những lúc ta phải rời bỏ cuộc sống hối hả, bon chen để ngả mình dưới chân Đức Phật tìm lại những hạnh phúc nhỏ nhoi của cuộc đời. Những câu kinh như đưa ta vào thế giới của tĩnh lặng, thế giới của vô vi để ta tìm thanh thản. Hạnh phúc chỉ đơn giản như một chú tiểu ngây thơ vui đùa trên thảm cỏ xanh trong xứ Phật vô ưu vô lo. Dù con đường đi phía trước có chông gai bao nhiêu, chỉ cần ta sống với nhau bằng tình yêu thương thì chắc chắn sẽ vượt qua. Tình yêu thương như sợi dây vô hình gắn kết những sức mạnh lại với nhau để cùng nhau tiếp bước về phía cuối con đường. Mỗi một hành động yêu thương sẽ tạo ra hạnh phúc cho chúng ta mạnh mẽ hơn. Và hạnh phúc không ở đâu xa xôi, hạnh phúc đến từ những điều bình dị trong cuộc sống. Chỉ cần một ngày chúng ta làm một điêu tốt thì chúng ta sẽ nhận lại biết bao hạnh phúc và nụ cười. Nguyễn Huy Trường Theo Tạp Chí Văn Hóa Phật Giáo số 162
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |