Chi tiết tin tức

Hoa đăng đêm Vu Lan - khoảnh khắc thiện lương của đời người

20:45:00 - 13/08/2022
(PGNĐ) -  Có phải ta không thể rơi nước mắt trước mẹ trước cha, nhưng ta lại rơi nước mắt trước ngọn hoa đăng “hối lỗi” trong thâm tâm mình…

Một mùa Vu Lan nữa lại về trong tiết trời se lạnh của gió mưa, Vu Lan đã trở thành nét đẹp văn hóa truyền thống của người Việt và với Phật giáo thì đây là ngày lễ quan trọng trong tháng bảy âm lịch hằng năm.

Tôi ngậm ngùi nhớ đến những ngày này của một năm trước, khi mà dịch bệnh vẫn gầm gừ khốc liệt dưới vùng trời này, quá nhiều nỗi mất mác đau thương và quá nhiều giọt nước mắt trong cái khổ ái biệt ly của đời người… Những ngọn đèn được thắp lên, những hoa đăng ấm áp trong đêm tối gởi gắm biết bao lời cầu nguyện tha thiết và tri ân được trao đi…

Những ngày này ở các chùa và tự viện cũng đồng loạt tổ chức lễ Vu Lan, trong các nghi lễ lấy nhiều nước mắt nhất của những người con Phật có lẽ là lễ cài hoa hồng, thắp nến tri ân và thả đèn hoa đăng… Bởi lẽ Đức Phật là một bậc đại trí. Chúng ta tổ chức lễ hoa đăng là để biểu thị sự tiếp nhận và truyền trao ánh sáng trí tuệ của Đức Phật. 

Hình ảnh các bạn trẻ tham dự thắp nến tri ân trong Khóa tu mùa hè với chủ đề " Giữa đời một đóa sen" tại chùa Thọ Khuê - Phú Thọ.

Đặc biệt trong ngày lễ Vu Lan, tôi tự hỏi đã bao giờ bạn mạnh dạn dành cái ôm thật chặt với mẹ với ba và thầm thì rằng “ Con thương ba”, “ con thương mẹ”, “ con xin lỗi ba”, “ con xin lỗi mẹ”. Giá như bao nhiêu bản ngã chịu nhường chỗ cho giây phút chân thành đó thì chẳng có gì là khó khăn trong thể hiện tình cảm với ba mẹ của mình.

Góc khuất bao giờ cũng dễ chịu hơn, đối diện với chính mình bao giờ cũng chân thật hơn. Và phải chăng ta không thể rơi nước mắt trước mẹ trước cha, nhưng ta lại rơi nước mắt trước ngọn hoa đăng “hối lỗi” trong thâm tâm mình…

Tôi thích nhìn khoảnh khắc người người nâng niu chiếc hoa đăng trong tay, hoa đăng lúc đó không còn là giấy hay một chất liệu đơn thuần, hoa đăng bỗng nhiên trở thành một vật sở hữu quý giá, một giá trị tinh thần được gởi gắm biết bao lời nguyện cầu chân thành và thiêng liêng nhất…Tôi rung động trước khoảnh khắc thiện lương đó của đời người! Bởi lẽ “ đời ta như cánh chim, lỡ vui nên bay xa, sẽ trở về ăn năn”…

 

Bình Yên

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin