Chi tiết tin tức

Ý Nghĩa Cài Hoa Hồng

17:17:58 - 24/07/2013
(PGNĐ) -  Cha nhiều đêm thức trắng bởi không tin tức của ta, mẹ tựa cửa chờ mong, mắt đượm buồn dõi trông con từ phương trời vô định...

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát.

Kính bạch đại đức, kính thưa quý phật tử!

          Làm người hiện hữu trên cõi đời, ai trong tất cả chúng ta đều may mắn vì có cha và mẹ, cha mẹ đã chắt chiu từng tháng, từng ngày, từng phút, từng giây, từ khi ta còn nằm trong thai nghén, và người đã vui hơn so với những niềm vui thuần dịu nhứt của trần gian, khi nghe ta cất tiếng khóc đầu tiên để mở mắt chào đời, ngày sinh ta ra mẹ cha vô cùng lo âu , sợ sệt, nếu ta bình an trọn vẹn thì cha mẹ mới thật sự an tâm, bằng không người sẽ vô cùng xót xa tiếc nuối, ta lớn lên dần từ đó trong vòng tay ấm áp và truyền cảm của cha, trong bầu sữa ngọt mát trong lành theo tháng năm của mẹ. Có cha ta luôn đón nhận được sự vững mạnh, bao dung, chở che và nâng đỡ, còn mẹ ta thấy mình được lớn lên dần trong tình yêu cuộc sống, tấm lòng từ ái và con tim biết yêu thương để đồng điệu yêu thương với cuộc đời.Cha tiếp sức cho ta lý trí và niềm tin, có thể giúp ta vững bước vào đời, dù với trăm ngàn gian nan sóng gió. Mẹ cho ta cảm tình nồng ấm, chở che ta trên vạn nẻo thời gian. Suốt đời dường như Cha mẹ chỉ biết sống cho ta, lo lắng tất cả vì ta, người có thể đi sớm về trưa, dãi nắng dầm mưa, hay băng rừng vượt suối, không có khổ đau nào mà người chưa từng trải, không có gian khó nào mà người chẳng nếm qua, miễn sao người mang về được cho ta manh áo chén cơm để vun thắm niềm vui trong những ngày thơ ấu, chỉ cần thấy ta vô tư vui sống, bao nhiêu đó thôi là người đã hạnh phúc lắm rồi, có những đêm trái gió trở trời, Mẹ thao thức canh thâu vì lo sợ cho ta không được ngon giấc, có những ngày mưa dầm bão tố, cha lại bần thần trong dạ sợ cho sức khỏe của ta, ngày ta lớn khôn mẹ cha lại cho ta đến lớp, giúp ta tiếp xúc với thầy, với bạn, học được những lẽ phải điều hay từ cuộc sống, khơi mở nguồn hiểu biết cho ta. Rồi mai ta trường thành và chững chạc, có thể tự mình dấn thân và đương đầu với cuộc sống, lại chạy nhanh vào vòng xoáy của nó, đua gót đùa vui theo tiếng gọi của lợi danh.Vậy mà ta có biết đâu, dưới mái hiên xưa cha mẹ vẫn ngày đêm vẫn mỏi mòn chờ đợi. Cha nhiều đêm thức trắng bởi không tin tức của ta, mẹ tựa cửa chờ mong, mắt đượm buồn dõi trông con từ phương trời vô định, cho dù bao mùa trăng đã tròn đã khuyết, dù bao con nước lớn nước ròng, rồi có lúc trong một thoáng suy tư, trong một lần con trượt chân vấp ngã, lại bồi hồi chợt nhớ về cha mẹ, như muốn tìm lại nguồn động viên, an ủi mà bao năm tháng đã rời xa, cánh đồng mẹ ngỡ ngàng từng giấc ngủ ban trưa, tiếng chim sẻ hót dậy thơm hương lúa mới, triền đê nào đánh cắp dấu chân tôi. Ngày đi vội mà nhói lòng cha suốt năm tháng cơ hàn. Ngày ta về, ngỡ tưởng với sự thành đạt hiện có ta sẽ đền đáp đi một lần nào công ơn muôn thuở của mẹ cha, sẽ có thể vui vầy đoàn tụ với gia đình sau những năm bôn ba xa cách. Nhưng ta đâu biết được mẹ cha ta có còn mạnh khỏe, hay người đã nằm yên trong cát bụi cuộc đời.

“ Mẹ bước chậm nhưng dường như có vấp

Dấu chân xiêu chao động ngõ vô thường

Con thấp thỏm níu hoàng hôn thật chặt

Sợ nắng chiều giăng mỏng khói mù sương

Cha còn chăng hay chỉ là ảo ảnh

Đến bên con để bớt nỗi cô đơn

Con bất hiếu chưa trả đền ân trọng

Sợ bên đời không còn bóng  mẹ cha”

    Kính lạy mẹ, kính lạy cha – tình thương  của người dành cho con muôn đời vẫn thế, vẫn ngút ngàn vút cao như Thái sơn, vẫn dạt dào mênh mông như biển Thái Bình.

   Hôm nay về đây, xin cho con được quỳ bên cha, đôi chân đã một đời lặn lội vì con xuôi ngược, đã lê la trên vạn dặm quan san, xin cho con được bới mái tóc mẹ yêu, những sợi tóc đã trải dài trên tháng năm thương nhớ. Và xin cho con được một lần hôn lên đôi tay cha mẹ - đôi tay đã chai sần theo gió, nhưng vẫn dìu dắt con đi về phía tương lai. Kính lạy mẹ, kính lạy cha con đã quá thờ ơ trước ơn nghĩa sanh thành của cha và mẹ, người suốt đời lo cho con vất vả, vậy mà chưa một lần nào con nghĩ tưởng để báo ân, giờ đây con muốn đáp đền nhưng con biết không bao giờ đáp đặng, dù phải biết suốt đời này con báo ơn cha mẹ, song việc làm kia đong được đến đâu. Tình mẹ thương con như đại dương rộng sâu vô tận, ơn cha như núi cao rợp đỉnh mù sương. Nếu còn mẹ còn cha, bạn vẫn còn một trời hạnh phúc, bạn hãy vui lên và cài lên ngực nhau một đóa hồng, một hồng thắm tươi như biểu tượng của tình yêu, yêu đất nước, yêu con người, nhưng phải một lòng kính yêu mẹ cha. Màu hồng nhắc nhở ta phải biết nhớ về nguồn, về cội, bởi nó như dòng máu trong tim mà mẹ cha đã chắt giọt cho ta, đã sanh thành và dưỡng dục nên ta. Từ nay và mãi đến ngày sau, xin bạn hãy giữ gìn đóa hồng đừng để nhạt phai, như gìn giữ tình thương của cha và mẹ bạn. Bạn hãy xem người như hai đấng thiêng liêng tôn quý, và hạnh phúc vì còn cơ hội phụng dưỡng kính dâng. Còn nếu bạn bất hạnh vì đã mất cha mẹ rồi, xin bạn hãy lặng lẽ cài lên ngực mình đóa hoa buồn trinh trắng. Một hồng trắng như tấm lòng hối lỗi ăn năn, như một sự mất mát lớn lao vì lâu nay mình không biết trân trọng tình cảm thiêng liêng khi cha mẹ đang còn. Hãy cài hoa và hãy hướng nguyện về người bằng những gì tốt đẹp nhất.

 Nam mô Vạn Cổ Hiếu Xưng Danh Tôn Giả Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha Tát tác đại chứng minh.

 

ST

Nguồn tin: phattu.vn

 

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin