Chi tiết tin tức Chút suy ngẫm từ lễ phóng sinh trước thềm Noel 20:20:00 - 25/12/2013
(PGNĐ) - Dường như, những hoạt động mang tính chất lễ hội, theo văn hóa phong trào vô lối ngày càng thu hút người dân hơn. Người tham gia đôi khi chẳng cần biết đến ý nghĩa việc mình làm? Vui thì theo chứ… đông thế cơ mà, thêm mình càng hay…
Càng về tối muộn, người người đổ về Hồ Hoàn Kiếm thêm đông. Từng dòng xe kiên nhẫn nối đuôi nhau, nhích từng milimet… Đoạn vỉa hè trên Bờ Hồ nhìn từ phố Hàng Dầu, một “đoàn tàu” dài các bạn trẻ, nối nhau vừa đi vừa hát: Một con vịt xòe ra hai cái cánh. Nó kêu rằng “I love you, I love you”…
Người đi đường, nhất là những ai đi trên vỉa hè lúc đó, chẳng mấy bận tâm mà hiếu kỳ nữa, vì chẳng có gì lạ. Có người khẽ xuýt xoa: Hợm quá!
Tới góc đường cuối phố Lương Văn Can, một đoàn chừng 20 bạn trẻ đi patin, nối nhau hòa vào dòng phương tiện đang lưu thông, cản trở không nhỏ tới người đi đường. Có chị du khách người nước ngoài, đang trong phần đường dành riêng cho người đi bộ, qua đường mà khó quá, giơ tay “xin” mãi mới được các phương tiện nhường đường, rồi… chui qua tay “đoàn tàu” trượt patin để sang bên kia đường.
Mặc trời rét mướt, người vẫn thêm đông... (Nguồn ảnh: giaoduc.net.vn) Đó là câu chuyện của ngày hôm qua…
Lễ phóng sinh ngày Chủ Nhật thanh bình
Đã thành thường lệ, được sự đồng ý của của chính quyền sở tại, sáng Chủ nhật nào các thành viên Hội Bông Sen (những bạn trẻ yêu mến Phật pháp) cũng tới Hồ Hoàn Kiếm tổ chức lễ phóng sinh. Chủ Nhật vừa rồi, ngày 22/12, tầm 9h sáng tôi có mặt tại điểm thực hiện lễ phóng sinh, cách Nhà kem Thủy Tạ chừng 50 mét.
Lần đầu dự lễ phóng sinh nơi Hồ Hoàn Kiếm, trong cái rét mướt một sáng mùa đông, sương còn giăng phủ len lỏi mặt hồ, buổi lễ gọn nhẹ, thanh tịnh được thực hiện. Anh trật tự viên như đã quen thuộc với việc diễn ra đều đặn mỗi sáng Chủ Nhật này, chỉ nhẹ nhàng hỏi chúng tôi: Các em làm lễ có nhanh không? Có thêm ai đến nữa không vậy?
Buổi lễ nhanh chóng diễn ra trong không khí trang nghiêm. Khi trưởng nhóm mới bắt đầu nghi thức Phóng sinh, có gia đình du khách người Pháp tới xem, rồi cả gia đình nán lại, thành kính, lặng yên tham dự buổi lễ. Hai em bé người Pháp ở lại đến khi hết thời khóa đọc Kinh Phóng sinh, hai em hiếu kỳ xem đồ lễ, những chúng sinh sắp được về lại với thiên nhiên, nhưng rất trật tự không hề ồn ã.
Lễ phóng sinh buổi sáng Chủ Nhật thanh bình Khi buổi lễ kết thúc, tới lúc những chú chim sẻ chuẩn bị về lại với bầu trời tự do, có hai bố con vừa tới kịp lúc, tranh thủ ghi lại những hình ảnh. Trời lạnh, người qua đường đi lại không ít, nhưng không gian vẫn thanh bình từ đầu đến cuối. Mặt hồ phẳng lặng khẽ gợn sóng đón những chúng sinh hòa mình với môi trường mới…
Trở lại câu chuyện của ngày hôm qua
Các tối bình thường, nơi khuôn viên Hồ Hoàn Kiếm dù đông người đi lại, nhưng là người dân đi tập thể dục, tảo bộ theo thói quen mỗi tối hàng ngày.
Nhưng tối hôm qua, ngày 24/12, quang cảnh đến… sợ. Không chỉ nhẹ nhàng như nêu ở đầu bài, biển người “mừng Noel” đã góp phần tạo nên bức tranh hỗn mang với nhiều màu sắc có phần phản cảm.
Trang tin thethaovanhoa.vn đã phải lên tiếng qua bài viết: “Bức tử” Hồ Gươm đêm Noel (Mặc dù quanh Hồ có nơi trưng biển Nội quy của UBND quận Hoàn Kiếm về cấm bán hàng rong, không được dẫm lên cỏ, nhưng những gì diễn ra tối qua đã cho thấy, một bộ phận người (cả người bán lẫn người mua) không chỉ dừng lại ở việc “dẫm lên cỏ” mà bằng cái thú “ẩm thực vô lối” của mình, họ đã tàn sát những thảm cỏ, làm bẩn mặt nước Hồ Gươm và không gian công cộng luôn được chăm sóc, giữ gìn sạch sẽ, văn minh bậc nhất Thủ đô. Ai đi cứ đi, ai bán cứ bán, ai ăn cứ ăn, còn rác thải ra chỉ khổ cho những người lao công “đêm đông quét rác”. – trích từ bài viết).
Không chỉ đông... Mà còn thỏa sức "vui" đến vậy... (Nguồn ảnh: thethaovanhoa.vn) Dường như, những hoạt động mang tính chất lễ hội, theo văn hóa phong trào vô lối ngày càng thu hút người dân hơn. Người tham gia đôi khi chẳng cần biết đến ý nghĩa việc mình làm? Vui thì theo chứ… đông thế cơ mà, thêm mình càng hay… Và chọn ngày Noel để phóng sinh là một câu chuyện trong số đó, thực ra khi đã hiểu đến tục phóng sinh thì bất cứ ngày nào, giờ nào cũng đều có ý nghĩa.
Trong khi các bạn trẻ tham gia phóng sinh đêm noel lại nhầm tưởng tục phóng sinh bắt nguồn từ ngày Giáng sinh của Chúa Gie Su, vì có cùng chữ 'sinh", đại khái na na thế. Và để được vui, chẳng mấy ai bận tâm đến “tàn dư, hậu cuộc”: khi còn “trong giờ” thì phương tiện đông nghẹt, lực lượng an ninh, trật tự lại được dịp tăng cường để đảm bảo “lề lối” cho một đêm Noel. Vãn cuộc, tàn canh, những công nhân vệ sinh môi trường lại vào cuộc với công việc quen thuộc: thu dọn chiến trường!
Hai sự việc, cùng một nơi, mà cảm nhận ý nghĩa cũng như cảm xúc khác nhau quá. Tôi không lạ gì lễ Noel, nhưng đã thấy sợ những cảnh chen lấn, xô đẩy ngoài đường, năm nào mưa còn khốn khổ nữa.
Cũng nơi khuôn viên nhỏ Hồ Hoàn Kiếm hai ngày trước, một buổi lễ nhỏ nhưng thật thanh bình, ấm áp…
Các bạn nghĩ sao? Rất mong các bạn tận tình chia sẻ.
Thường Nguyên
Chú thích: * Bài viết thể hiện góc nhìn riêng của một bạn trẻ đang sinh sống ở Hà Nội.
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |