Chi tiết tin tức Bài Học Sau Mỗi Câu Chuyện 07:54:00 - 27/10/2015
(PGNĐ) - “ Lời trẻ con vô tư, ắt không có suy nghĩ sâu xa, cũng chỉ là mượn lời mà nói rằng một số người vì ước muốn được an nhàn và ỷ lại mà sẵn sàng biến mình thành heo, đáng sợ lắm thay”.
CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT: Một quý bà giàu có ôm con chó cưng của mình đi tản bộ, trên đường đi gặp 1 người ăn mày. Bà ngạo mạn chế nhạo người ăn mày “ Ngươi hãy bắt chước điệu bộ con chó này của ta và gọi nó một tiếng cha, ta sẽ cho ngươi 10 đồng”. Người ăn mày nói “Nếu gọi 10 lần?”. Quý bà vui vẻ trả lời “Ta sẽ cho 100 đồng!”. Người ăn mày lúc này liền làm bộ dạng của chó và xông ra gọi 10 tiếng “ cha”, người qua đường ngạc nhiên tới xem như hội. Vì mọi người đều hướng cặp mắt về phía người phụ nữ giàu có nên bà ta ngượng mà phải trả tiền cho người ăn mày. Người ăn mày tiếp tục hướng về phía bà mà nói “ Cảm ơn mẹ, cảm ơn mẹ”. “Đừng vì sự cao ngạo nhất thời mà chế giễu người khác, điều nhận lại đôi khi còn thê thảm hơn”. CÂU CHUYỆN THỨ HAI Một huyện trưởng sau khi bị miễn chức thì bất tỉnh nhân sự và được đưa tới bệnh viện. Bác sĩ khuyên vợ của ông ta : ”Chị hãy ngồi cạnh giả vờ nói với ông ấy là ông đã được phục chức rồi, có lẽ sẽ có hiệu quả”. Vợ của ông ta nghĩ, đã muốn nói dối, thì nói cái chức to hơn để cho ông ta thấy cao hứng hơn nữa. Không ngờ sau khi vợ thì thầm những điều nghĩ được, vị nguyên huyện trưởng này đột nhiên cười lớn rồi tắc thở. Bác sĩ thở dài : “ Không nghe lời bác sĩ dặn dò mà cứ tự tiện dùng thuốc quá liều”. “ Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Lòng tham sẽ gây ra tai họa”. CÂU CHUYỆN THỨ BA David bước vào cửa liền phát hiện trên bàn để một món tiền lớn, liền nghĩ : “ Bình thường mẹ không cho cả tiền tiêu vặt, thật lạ! Lần này mẹ đột nhiên dễ tính rồi ư”. Trong tâm tự nhiên thất rất vui vẻ, David cầm tiền lên liền thấy bên dưới có một tờ giấy, trên đó viết : “ Hôm nay là sinh nhật bà. Nhưng số tiền này không phải cho con, mà là vì muốn con chú ý”. “Mới nhìn thấy lợi ích một chút đã vui mừng quá đỗi thì quả là cần chú ý”. CÂU CHUYỆN THỨ TƯ Có một lần tôi hỏi cô con gái hơn 4 tuổi: “ Chúng ta chuẩn bị chơi trò nuôi heo nhé. Nhưng mỗi người sẽ phải chia sẻ công việc : mỗi ngày cần cho heo ăn, dọn chuồng cho heo, tắm cho heo, chơi đùa cùng heo … Vây con muốn làm công việc nào?” Con gái nhí nhảnh đáp : “ Con muốn làm heo”. “ Lời trẻ con vô tư, ắt không có suy nghĩ sâu xa, cũng chỉ là mượn lời mà nói rằng một số người vì ước muốn được an nhàn và ỷ lại mà sẵn sàng biến mình thành heo, đáng sợ lắm thay”.
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |