Chi tiết tin tức

Kỷ niệm về ba luôn đong đầy...

08:53:00 - 30/08/2015
(PGNĐ) -  Mùa Vu lan về, một lần nữa con lại con làm bài toán cộng thêm vào ngày tháng cha con mình xa nhau. Vết thương một lần nữa lại đau. Trái tim con nghẹn lại khi nghĩ về ba.

Ba bỏ con đi khi con đã lớn, con đủ sức đứng trên đôi chân mình nhưng con vẫn hụt hẫng. Hằng đêm con mơ về bóng hình ba. Những công việc con làm khiến con nhớ ngày xưa ba cũng làm như thế này.

Không còn ba chở con từng ngày đi học với ta áo dài trắng tinh. Trước cổng trường ba nhìn theo con đến khi khuất bóng con. Mái tóc dài, đôi mắt nhìn ba và nụ cười thật tươi chào ba. Ba cũng cười chào con. Con hạnh phúc hồn nhiên trong tình thương của ba.

ve ba.jpg
Ba và con gái... (Ảnh minh họa)

Không còn những buổi ba đón con trước cổng trường. Ba nhận ra con trong hàng trăm tà áo trắng ấy. Ba đưa tay chào con khi con vừa bước ra khỏi lớp vì ngày ấy trường chỉ rào bằng dây kẽm thôi. Con chạy u đến bên ba và chào ba. Ba cười và đưa tay vuốt tóc con. Con lên xe và ba chạy cẩn thận về nhà. Con vui dấu nụ cười hồn nhiên của cô bé vừa bước lên cấp hai. Chuyện cách đây nhiều năm mà ba có nhớ gì không ba?

Những tối con học bài khuya ba nhắc con nên ngủ sớm. Con gật đầu không ngước mắt nhìn ba. Ba nhắc lại bằng hai chữ: “ Nghe con”. Con nhìn ba và khẽ mỉm cười. Bài toán khó khiến con ngủ gục trên bàn. Rồi chuồi xuống đất ngủ ngon lành. Chợt nghe tiếng ba bên tai: “Muỗi cắn chết chứ con”. Con nghe nhưng vẫn ngủ yên trong cánh tay ba. Ba đặt con lên giường và dắt mí mùng cho con. Con định ngủ một lát rồi dậy làm toán. Ai dè tới sáng con mới dậy. Vội vàng giải bài toán rồi vội vã lên xe cùng ba đi học. Đến trường ba cho con tiền ăn sáng. Con nhận tiền và chạy nhanh vào lớp không quên chào ba. Ba mắng yêu: “Cha con”.

Không còn ba mắng yêu con khi trời mưa làm ướt áo con. Chỉ còn đoạn đường ngắn con chạy cố về nhà nhưng đột nhiên mưa nặng hạt nên áo con ướt. Ba đưa chiếc khăn bảo lau khô trước khi tắm. Con vui cười cầm chiếc khăn lau tóc và ba dắt xe con vào nhà. Dù con lớn con vẫn là con ba, vẫn nhỏ xíu xiu phải không ba.

Tình ba chan chứa như chén nước đầy. Những bữa cơm chung quanh chiếc mâm có rau, đậu và chút thức ăn mặn không đủ chia cho cả nhà - mười người. Ba thủng thỉnh ngồi xuống cuối cùng. Ba chỉ ăn cháy cơm và nhìn cả nhà cùng chan húp một cách hào hứng vì các con đang tuổi lớn nên rất háu ăn. Khi ba được nửa miếng cháy thì nồi cơm hết nhẵn. Bây giờ con mới hiểu vì sao ba thích ăn cháy. Thương ba nhiều lắm.

Trong căn nhà nhỏ với mái tôn nóng về mùa hè, lạnh trong đêm đông, nhưng tình thương của ba chia đều cho các con. Cộng với tính hay làm và tiết kiệm của mẹ trong ngôi nhà nhỏ ấy có cuộc sống không đầy đủ nhưng các con vẫn ngày ngày được đi học sau thời gian cùng nhau phụ giúp mẹ dọn hàng, trông hàng. Hạnh phúc không đong đầy nhưng cũng ấm áp vượt qua khó khăn đến thành công trong đời. Đôi khi ngoảnh lại các con mong một ngày sống như ngày xưa nhưng không thể. Thời gian trôi đi làm sao trở lại. Những bàn tay nắm bàn tay. Chút hơi ấm một lần trở lại bên nhau.

Nhớ bóng dáng nho nhỏ sáng chiều trong căn nhà nhỏ những năm cuối đời. Cũng đi, cũng nhìn nhưng ba không nhớ một chút gì. Con cháu chẳng phiền nhưng vẫn chăm về thăm ba dù ba chẳng nhận ra một đứa nào. Những câu hỏi thăm ba trả lời vu vơ đâu đâu khiến các con cười mà nước mắt hoen mi. Con sắp mất ba rồi. Những món ăn ngon con cái vẫn dâng ba như tấm lòng yêu thương ba.

Mẹ là người chăm ba từng miếng ăn, giấc ngủ, từ tắm rửa đến đi ra đi vào. Ba quên hết nhưng hình bóng mẹ vẫn còn trong ba. Tuy nằm trên giường bệnh ba thường hướng mắt về mẹ. Chỉ mẹ chăm sóc cho ba và ánh mắt ba vui vui. Thỉnh thoảng ba cười với mẹ. Nụ cười rất dại khờ, ngây ngô. Ba từ bỏ các con… từ đấy. Sáu năm không khoảng thời gian mẹ níu ba lại cho các con.

Rồi một sáng mùa đông ba bỏ mẹ và các con thật. Ba ra đi một cách thanh thản và bình an. Các con đứng quanh ba nhìn ba một lần cuối. Con nắm tay ba một lần. Cả nhà khóc và cùng tiễn biệt ba.

Thế là hết. Con chỉ gặp ba làn khói nhang, khung ảnh trên bàn thờ. Chỉ còn ảnh mà thôi… Nhưng con chợt nhận chút hơi ấm trên vai con.

Con thương ba.

Các con gái của ba

Kim Dung - Lan Hương - Thanh Thúy - Mỹ Hạnh

Nguồn: GNO

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin