Chi tiết tin tức

Ước mơ giản dị của con

21:05:00 - 15/08/2016
(PGNĐ) -  Đôi khi lắng nghe những câu chuyện về những người mẹ, người cha đã có tuổi tôi nhận ra rằng, khi càng có tuổi họ càng thấy cô đơn và tủi thân. Có lẽ cha mẹ tôi cũng không ngoại lệ. Khi những người con không nghe lời họ buồn và tủi thân. Đôi khi muốn các con tu tập nhưng những đứa con lại chưa hội đủ duyên lành để quay về tu tập nương tựa Phật, trong lòng người mẹ cũng thương con và khởi lên những vọng niệm.

Đức Phật chỉ dạy rằng: Này các tỳ kheo. Có hai người mà các thầy không thể nào đền ơn cho hết được, đó là cha và mẹ. Nếu có kẻ vai trái cõng cha, vai phải cõng mẹ, đi xa ngàn dặm, cung phụng đủ mọi thức ăn, đồ mặc, chăn nệm và thuốc thang, thậm chí cha mẹ có tiểu tiện, đại tiện trên vai đi nữa, cũng chưa trả được ân sâu cha mẹ. 

Các thầy phải biết, ân cha mẹ nặng lắm, bồng bế nuôi nấng, dưỡng dục đúng lúc, làm cho ta trưởng thành. Vì thế, mà biết ân đó khó trả. Do vậy, người con hiếu thảo muốn báo đáp công ơn cha mẹ đúng chánh pháp cần phải thực hành những việc sau đây:

Nếu cha mẹ chưa có niềm tin, phải khuyết khích cha mẹ phát tâm tin tưởng Tam Bảo.

Nếu cha mẹ xan tham, phải khuyết khích cha mẹ phát tâm bố thí.

Nếu cha mẹ theo điều ác, phải khuyết khích cha mẹ hướng về đường thiện.

Nếu cha mẹ theo tà kiến, phải khuyết khích cha mẹ trở về với chánh kiến.

Làm được như vậy là trả ơn cha mẹ đúng với chánh pháp, khiến cha mẹ không những được an vui trong hiện tại, mà còn gieo phước lành trong tương lai”.

“Bạn có thể nói cho tôi về ước mơ của bạn được không? Câu trả lời sẽ là “Được chứ. Tôi ước mơ có nhà, có xe, có người yêu, được ăn nhiều món ăn ngon, được đi du lịch. Đặc biệt là ước mơ thoát khỏi cảnh nghèo khổ cực này”. Cũng như có lần tôi đã cầm lên tay chiếc điện thoại của mình và quay phỏng vấn một anh bạn của tôi có nickname là vua giàu. Tôi hỏi “Anh có ước mơ gì không?”. Anh trả lời lại tôi rằng: “Ước mơ có nhiều tiền”. Tôi lại hỏi tiếp “Nhiều tiền để làm gì”. Anh đáp: Để mua xe, mua nhà… để mua những gì mình thích. Hỏi thế mà cũng hỏi”.
 

Trong cuộc đối thoại đó, tôi cứ ngỡ anh sẽ nói anh có nhiều tiền để anh có thể xây nhà cho các trẻ em kém may mắn, xây những ngôi trường mầm non, xây lên những nụ cười của trẻ thơ, đầy sự trong sáng hồn nhiên và xây lên những ước mơ cho nhưng mảnh đời khó khăn, để cuộc đời này thêm đẹp.

Ảnh minh họa

Vậy đấy, ai cũng có những ước mơ của riêng mình nhưng nó khác nhau ở cái ước mơ đó là cao vời vợi hay là rất gần gũi và giản đơn. Dĩ nhiên, tôi cũng có một ước mơ của riêng mình chứ. Bạn sẽ hỏi tôi “Ước mơ của bạn là gi?” Tôi sẽ sẵn sàng chia sẻ cho các bạn về ước mơ của tôi. Ước mơ của tôi là ghi lại những khoảnh khắc, mang lại sự hạnh phúc tới cho cha mẹ của tôi và những người xung quanh tôi. 

Vì vậy, tôi biết khi tôi hạnh phúc thì cũng chính là lúc cha mẹ và mọi người bên tôi cũng đang hạnh phúc. Tôi nhìn các em nhỏ hơn mình, tôi thấy các em ấy hồn nhiên và tươi vui lắm. Rồi thoáng coi lại ảnh thầm nghĩ “Có lẽ lúc nhỏ mình cũng vậy nhỉ?” Khi nhìn vào các em tôi biết mình đã từng hiện hữu như vậy, cũng rất dễ thương, không lo nghĩ chuyện đời, chuyện tương lai… Và những lúc tôi hơi căng thẳng về học tập hay những chuyện không đâu làm tôi phiền lòng…tôi chỉ cần tới gần chiếc máy tính người bạn luôn bên tôi, chúng tôi cùng nhau coi lại những khoảng khắc trẻ thơ, coi những nụ cười, những tiếng nói u ơ…nghe vui vui và chúng làm tôi bật cười quên đi mọi thứ. Có lẽ tôi đang ghen tị với mấy đứa trẻ nhỏ kia rồi, nhiều khi nhìn chúng chơi tôi thấy mình ở trong đó. Được sống trong sự thương yêu của gia đình. Có lẽ tình mẫu tử là một tình thương gì đó không thể nói hết bằng lời, có lẽ bằng những cảm nhận giữa người mẹ và người con.
 

Người ta nói tháng 7 âm lịch là tháng Vu lan báo hiếu, những người con hướng về cha mẹ mình. Tôi cũng không thể nói rằng những năm tháng còn lại không phải là báo hiếu được... Đối với tôi Rằm tháng 7 chỉ là ngày nhắc nhở mình vẫn còn hạnh phúc vì cha mẹ mình vẫn có đó. "Con hạnh phúc và biết ơn ba mẹ vẫn có đó".
 

Ngày Vu lan là ngày báo hiếu công ơn dưỡng dục của đấng sinh thành tôi muốn mình ghi lại những khoảnh khắc bên cha mẹ, tôi muốn làm một kỉ niệm với gia đình tôi. Đối với tôi nó không phải là tiền của vật chất cao sang nhất mới mang lại hạnh phúc cho cha mẹ tôi, đơn giản chỉ là những khoảnh khắc của anh em tôi bên cha mẹ tôi từng giây, từng phút…Vì cha mẹ chỉ có một, niềm vui của sự hiện hữu cũng chỉ có một. Tình thương yêu chân thành từ những khoảnh khắc an vui, giản dị mới tồn tại mãi mãi, chứ không phải là những thứ vật chất xa xỉ… để nhận ra rằng dù mai này vô thường có tới nhưng tôi biết tình thương cha mẹ vẫn còn ở đây, ở trong tôi đây... Đó mới là mục đích ước mơ lớn nhất của tôi. 

Đức Phật dạy ân đức cha mẹ có 10 điều:

Ân giữ gìn mang thai trong 9 tháng . 
Ân sinh sản khổ sở 
Ân sinh rồi quên lo 
Ân nuốt đắng nhổ ngọt 
Ân nhường khô nằm ướt 
Ân bú mớm nuôi nấng 
Ân tắm rửa chăm sóc 
Ân xa cách thương nhớ 
Ân vì con làm ác 
Ân thương mến trọn đời . 

Từ đó để nhắc nhở công ơn của cha mẹ, mình cảm thấy sung sướng như thế nào khi có cha mẹ hiện hữu cùng mình. Và sự báo đáp đó đâu cần cao xa và những món đồ đắt tiền, chỉ là những điều bình dị nhất cũng là món quà tuyệt vời nhất rồi.
 

Đôi khi lắng nghe những câu chuyện về những người mẹ, người cha đã có tuổi tôi nhận ra rằng, khi càng có tuổi họ càng thấy cô đơn và tủi thân. Có lẽ cha mẹ tôi cũng không ngoại lệ. Khi những người con không nghe lời họ buồn và tủi thân. Đôi khi muốn các con tu tập nhưng những đứa con lại chưa hội đủ duyên lành để quay về tu tập nương tựa Phật, trong lòng người mẹ cũng thương con và khởi lên những vọng niệm.
 

Khi còn nhỏ mẹ cha bảo vệ con

Cho con ăn và cùng chơi với con

Ngày mẹ cha ốm nhưng vẫn ôm con

Vỗ về con và dành cho con bao điều
 

Ngày con lớn dần xa vòng tay mẹ

Bập bẹ bước đi và bi bô nói cười

Mẹ thở nhẹ, cha cười nhìn con

Hạnh phúc quá con đã lớn dần rồi
 

Con càng lớn con càng xa vòng tay mẹ

Xa hơi ấm và xa cả sự gần gũi

Con lớn rồi con có lối đường riêng

Và rồi con sẽ làm cha, làm mẹ những đứa trẻ...
 

Quay nhìn lại cha mẹ tóc 2 màu

Nhưng còn đó bên con hạnh phúc

Sự thương yêu vẫn dành cho con đó

Tình cha mẹ là tình thương vô bến bờ
 

Tôi biết tôi có thứ gì ở xung quanh tôi, gần tôi nhất đó là cha mẹ. Và khi khó khăn tôi biết ở nơi đó luôn có người chờ và bao dung tôi, đó là gia đình, cha mẹ tôi. Ước mơ chỉ những khoảnh khắc đẹp nhất bên cha mẹ tôi, gia đình tôi. Đó là tiền đề lớn nhất để tôi vững bước trên mọi con đường phía trước.
 

Diệu Minh

Nguồn: http://phatgiao.org.vn

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin