Chi tiết tin tức Ước mơ giản dị của con 21:05:00 - 15/08/2016
(PGNĐ) - Đôi khi lắng nghe những câu chuyện về những người mẹ, người cha đã có tuổi tôi nhận ra rằng, khi càng có tuổi họ càng thấy cô đơn và tủi thân. Có lẽ cha mẹ tôi cũng không ngoại lệ. Khi những người con không nghe lời họ buồn và tủi thân. Đôi khi muốn các con tu tập nhưng những đứa con lại chưa hội đủ duyên lành để quay về tu tập nương tựa Phật, trong lòng người mẹ cũng thương con và khởi lên những vọng niệm.
Đức Phật chỉ dạy rằng: Này các tỳ kheo. Có hai người mà các thầy không thể nào đền ơn cho hết được, đó là cha và mẹ. Nếu có kẻ vai trái cõng cha, vai phải cõng mẹ, đi xa ngàn dặm, cung phụng đủ mọi thức ăn, đồ mặc, chăn nệm và thuốc thang, thậm chí cha mẹ có tiểu tiện, đại tiện trên vai đi nữa, cũng chưa trả được ân sâu cha mẹ. Trong cuộc đối thoại đó, tôi cứ ngỡ anh sẽ nói anh có nhiều tiền để anh có thể xây nhà cho các trẻ em kém may mắn, xây những ngôi trường mầm non, xây lên những nụ cười của trẻ thơ, đầy sự trong sáng hồn nhiên và xây lên những ước mơ cho nhưng mảnh đời khó khăn, để cuộc đời này thêm đẹp.
Vậy đấy, ai cũng có những ước mơ của riêng mình nhưng nó khác nhau ở cái ước mơ đó là cao vời vợi hay là rất gần gũi và giản đơn. Dĩ nhiên, tôi cũng có một ước mơ của riêng mình chứ. Bạn sẽ hỏi tôi “Ước mơ của bạn là gi?” Tôi sẽ sẵn sàng chia sẻ cho các bạn về ước mơ của tôi. Ước mơ của tôi là ghi lại những khoảnh khắc, mang lại sự hạnh phúc tới cho cha mẹ của tôi và những người xung quanh tôi. Người ta nói tháng 7 âm lịch là tháng Vu lan báo hiếu, những người con hướng về cha mẹ mình. Tôi cũng không thể nói rằng những năm tháng còn lại không phải là báo hiếu được... Đối với tôi Rằm tháng 7 chỉ là ngày nhắc nhở mình vẫn còn hạnh phúc vì cha mẹ mình vẫn có đó. "Con hạnh phúc và biết ơn ba mẹ vẫn có đó". Ngày Vu lan là ngày báo hiếu công ơn dưỡng dục của đấng sinh thành tôi muốn mình ghi lại những khoảnh khắc bên cha mẹ, tôi muốn làm một kỉ niệm với gia đình tôi. Đối với tôi nó không phải là tiền của vật chất cao sang nhất mới mang lại hạnh phúc cho cha mẹ tôi, đơn giản chỉ là những khoảnh khắc của anh em tôi bên cha mẹ tôi từng giây, từng phút…Vì cha mẹ chỉ có một, niềm vui của sự hiện hữu cũng chỉ có một. Tình thương yêu chân thành từ những khoảnh khắc an vui, giản dị mới tồn tại mãi mãi, chứ không phải là những thứ vật chất xa xỉ… để nhận ra rằng dù mai này vô thường có tới nhưng tôi biết tình thương cha mẹ vẫn còn ở đây, ở trong tôi đây... Đó mới là mục đích ước mơ lớn nhất của tôi. Đôi khi lắng nghe những câu chuyện về những người mẹ, người cha đã có tuổi tôi nhận ra rằng, khi càng có tuổi họ càng thấy cô đơn và tủi thân. Có lẽ cha mẹ tôi cũng không ngoại lệ. Khi những người con không nghe lời họ buồn và tủi thân. Đôi khi muốn các con tu tập nhưng những đứa con lại chưa hội đủ duyên lành để quay về tu tập nương tựa Phật, trong lòng người mẹ cũng thương con và khởi lên những vọng niệm. Khi còn nhỏ mẹ cha bảo vệ con Cho con ăn và cùng chơi với con Ngày mẹ cha ốm nhưng vẫn ôm con Vỗ về con và dành cho con bao điều Ngày con lớn dần xa vòng tay mẹ Bập bẹ bước đi và bi bô nói cười Mẹ thở nhẹ, cha cười nhìn con Hạnh phúc quá con đã lớn dần rồi Con càng lớn con càng xa vòng tay mẹ Xa hơi ấm và xa cả sự gần gũi Con lớn rồi con có lối đường riêng Và rồi con sẽ làm cha, làm mẹ những đứa trẻ... Quay nhìn lại cha mẹ tóc 2 màu Nhưng còn đó bên con hạnh phúc Sự thương yêu vẫn dành cho con đó Tình cha mẹ là tình thương vô bến bờ Tôi biết tôi có thứ gì ở xung quanh tôi, gần tôi nhất đó là cha mẹ. Và khi khó khăn tôi biết ở nơi đó luôn có người chờ và bao dung tôi, đó là gia đình, cha mẹ tôi. Ước mơ chỉ những khoảnh khắc đẹp nhất bên cha mẹ tôi, gia đình tôi. Đó là tiền đề lớn nhất để tôi vững bước trên mọi con đường phía trước. Diệu Minh
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |