Chi tiết tin tức Công tác nhân sự tại Đại hội PG, phải xứng là đệ tử của Như Lai 16:45:00 - 27/09/2016
(PGNĐ) - Giáo hội Phật giáo Việt Nam được thành lập đã 35 năm, trải qua 7 kỳ Đại hội và đang chuẩn bị tổ chức Đại hội Đại biểu Phật giáo Toàn quốc lần thứ VIII (nhiệm kỳ 2017 – 2022).
Hiện nay, mô hình hành chính của Giáo hội được tổ chức theo 3 cấp từ Trung ương tới cấp huyện; có 13 Ban, Viện, 63 BTS GHPGVN cấp tỉnh; 08 tổ chức Chi hội phật tử Việt Nam ở nước ngoài; có 04 Học viện Phật giáo, 34 trường Trung cấp Phật học, 08 lớp Cao đẳng Phật học và trên 100 tiến sĩ, 100 thạc sĩ, 2500 cử nhân, 4500 tăng, ni tốt nghiệp các trường Trung cấp Phật học trong cả nước.
Nhìn vào con số trên, câu hỏi đặt ra tại sao Phật giáo có nguồn lực, nhưng công tác hành chính Giáo hội lại còn có những bất cập. Thực tế, mô hình tổ chức của Giáo hội có thực sự liên quan hữu cơ đến các con số trên hay không? 1. Về tổ chức hành chính của Giáo hội, theo quy định của Hiến chương GHPGVN được thông qua tại Đại hội đại biểu Phật giáo toàn quốc lần thứ VII (nhiệm kỳ 2012 – 2017), hệ thống tổ chức của GHPGVN hiện nay có 03 cấp hành chính là: Trung ương/cấp tỉnh/cấp huyện. GHPGVN hoạt động trong khuôn khổ của pháp luật, đồng thời, không lấy giáo quyền để chi phối mà Giáo hội hoạt động phật sự là nhằm mục đích điều hòa, hợp nhất sinh hoạt đúng chính pháp, lấy tinh thần tự giác của mỗi tăng, ni, phật tử, lấy công thưởng đức, tu nhân tích đức, khuôn thước mẫu mực để làm chỗ dựa tinh thần cho phật tử, do đó, không thể có công cụ giáo quyền để duy trì tổ chức của Giáo hội? Mặc dù có 03 cấp hành chính, nhưng ở cấp nào cũng chưa có trụ sở nào là công sở chung của đơn vị hành chính Giáo hội, mà hầu hết bị chi phối bởi “cổ phần hóa trụ sở” (Trụ sở của T.Ư GHPGVN cũng như của BTS GHPGVN cấp tỉnh, huyện đều đặt tại một ngôi chùa và ngôi chùa đó đều có sư trụ trì, không phải là công sở chung của Giáo hội). Thường là vị đứng đầu Giáo hội ở chùa nào thì Văn phòng BTS sẽ được đặt ở đó.
Về con người, có thể thấy, đội ngũ lãnh đạo GHPGVN hiện nay rất đông đảo (ngay ở cấp Trung ương đã có 89 vị là thành viên trong HĐCM và 264 vị là thành viên HĐTS). Tuy nhiên, đã số nhân sự đảm nhận công tác hành chính đều kiêm nhiệm, Giáo hội hiện chưa có nhân sự chuyên trách về hành chính ở cả cấp địa phương cho đến Trung ương. 2. Nhiệm kỳ của Giáo hội hiện nay là 05 năm. Trong mỗi năm, Giáo hội các cấp tổ chức một kỳ hội nghị sơ kết và một kỳ hội nghị tổng kết công tác phật sự.
Mỗi kỳ đại hội, hội nghị như vậy, đều có báo cáo tổng kết, báo cáo sơ kết và đề ra phương hướng hoạt động phật sự và các nghị quyết. Tuy nhiên, qua thực tế cho thấy, chưa có cấp Giáo hội nào ban hành văn bản để thể chế hóa, triển khai các hoạt động phật sự cụ thể trong hệ thống tổ chức để hướng dẫn tăng, ni, phật tử thành viên trong Giáo hội thực hiện.
Các công tác phật sự được tổng hợp thành báo cáo của các cấp Giáo hội đều do tăng, ni, phật tử trụ trì và sinh hoạt tại các cơ sở tự viện tổ chức thực hiện mang tính tự phát, mạnh ai người đó làm.
3. Mô hình tổ chức Đại hội Phật giáo các cấp hiện nay đã thể hiện một số bất cập. Theo mô hình hiện nay, mỗi đại hội đều có một Ban lo về nhân sự, cân đong đo đếm, thêm người này, bớt người kia. Ban Nhân sự (hoặc Tiểu Ban nhân sự) có nhiệm vụ nghiên cứu, đề xuất nhân sự dự kiến được cơ cấu vào Ban Trị sự để Đại hội suy cử nhưng hầu như Ban Nhân sự đều làm việc trong “bóng râm”, chứ không công khai.
Mỗi kỳ Đại hội, Ban Nhân sự mất hơn cả vài tháng chỉ để tham khảo lẫn nhau, nhiều khi còn xảy ra nảy lửa kiểu như: không đưa người A vào, tôi từ chức, đưa người B vào là tôi nghỉ.
Với những phát ngôn và hành xử như vậy, sao lại gọi là đệ tử của Như Lai?
Bởi có lẽ người A kia là đệ tử, người thân tín; còn người B kia bị ghét. Nhìn vào BTS mới, người am hiểu tình hình, không khỏi lo ngại. Hãy nhìn vào cách làm việc của Ban Nhân sự Đại hội đại biểu Phật giáo toàn quốc lần thứ VII thì sẽ thấy rất rõ điều này!
Nhìn vào Đại hội Phật giáo các cấp hiện nay cho thấy, bên cạnh các vị quyền cao trong Ban Trị sự luôn có vài đệ tử và thân tín của mình nằm trong đó. Thậm chí, những con người đó không có đủ đạo hạnh, trong nhiệm kỳ trước bị than phiền về cách làm việc, bị chư tăng, ni, phật tử địa phương phê bình nhưng vẫn được cơ cấu. Một số vị đã từng làm chánh văn phòng các ban ngành, nhiều khi không biết viết cái bản thông báo phật sự cho ra hồn, không biết điều khiển một phiên họp của ngành ra sao nhưng vẫn được cơ cấu vào Thường trực Ban Trị sự.
Khi mang các vấn đề liên quan đến các vị này chất vấn “sếp” của họ thì được trả lời: nếu cứ chê trách tỉ mỉ như vậy thì lấy ai mà làm việc! Thật hết chỗ nói vì nếu đúng như vậy thì quả thật là nhân sự bên Phật giáo có vấn đề và điều hiển nhiên, nhân sự yếu kém thì sao lại luôn bảo là Phật giáo đang phát triển?
4. Với lực lượng tăng, ni hùng hậu hiện nay của GHPGVN thì không thiếu người có đủ tài và đức tham gia vào các công tác phật sự của Giáo hội. Hiện nay, Giáo hội đã có nhiều tăng, ni trẻ được đào tạo bài bản, có trình độ thực sự, có năng lực và tâm huyết để đảm nhận phật sự.
Sự nhiệt tâm của tầng lớp tăng, ni trẻ thiết nghĩ có thừa nhưng cơ chế nào để họ đường hoàng đĩnh đạc bước vào tổ chức ấy để cống hiến. Hay phải tự thân vận động theo kiểu nương nhờ, còn không là tìm cách làm y chỉ sư vị nào đó…lớn lớn. Mà những việc làm như thế, người có học, có năng lực và nhiệt huyết không bao giờ làm. Để giải quyết tình trạng trên, theo suy nghĩ cá nhân tôi, nên tổ chức bầu cử trong đạo để lựa chọn những người ưu tú, có tâm huyết tham gia lãnh đạo giáo hội, tạo điều kiện cho tăng, ni trẻ trí thức thật sự được cống hiến, cho họ niềm tin để họ cống hiến phật sự nước nhà.
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |