Chi tiết tin tức

Đánh thức đứa trẻ bên trong mình

21:39:00 - 01/06/2019
(PGNĐ) -  Mỗi một bước chân trên đường đời, ta lại thấy càng xa rời hơn đứa trẻ là mình ngày xưa. Càng đi mải miết, đứa trẻ ấy càng bị bỏ lại và ngủ quên trong tâm thức. Những gì còn ở lại với ta lúc này? Đó là mệt mỏi, cô đơn, gánh nặng trách nhiệm, thờ ơ và đôi khi là vô cảm.

Là một đứa trẻ, ta hoàn toàn không như vậy. Đứa trẻ luôn hào hứng với mọi thứ, luôn đặt ra vạn câu hỏi vì sao, luôn cảm thấy có nhiều trò vui và kích thích đầu óc tưởng tượng.

honnhien.jpg
Hồn nhiên của trẻ là điều ta đã lãng quên - Ảnh minh họa từ Facebook

Và một đứa trẻ, không bao giờ thờ ơ với xung quanh. Mỗi đứa trẻ luôn đầy xúc cảm, trước một bầu trời đầy mây trắng, một bông hoa hé nở, chú mèo con nằm sưởi nắng, đàn kiến nối đuôi nhau trên đường. Tất cả đều tạo cho đứa trẻ sự tò mò, óc khám phá và những cảm xúc tươi mới.

Nên đứa trẻ chẳng khi nào thấy buồn chán, như người lớn.

Người lớn càng lớn càng ít vui, càng tiết kiệm cảm xúc. Và như thế, nguồn năng lượng sống cứ cạn dần đi mà không được tiếp thêm, làm đầy lên để mỗi ngày còn đương đầu với cuộc sống khó khăn.

Tại sao không thử, mỗi ngày, sống như một đứa trẻ, để  luôn tràn đầy cảm xúc hân hoan với cuộc đời?

Buổi sáng thức dậy, cảm thấy vui vì mình còn hơi thở khỏe mạnh, vì ánh nắng đã tràn vào cửa sổ như nguồn năng lượng mới lan tỏa. Và bắt đầu một ngày mới trong niềm hứng khởi của một đứa trẻ. Nếu bắt đầu khó quá, thì hãy nhờ đến bé con của bạn.

Hãy nhảy nhót trong khi đánh răng cùng với bé con của mình.

Hãy sửa soạn một bữa ăn sáng thật sinh động, với quả trứng ốp-la làm mặt trời, súp-lơ xanh làm những lùm cây, sợi cà-rốt làm hàng rào, thêm cái mặt bé gấu xinh xinh là cơm trắng điểm mắt mũi miệng bằng rong biển.... Bé con của bạn sẽ thích mê và lan tỏa niềm vui đó qua cho bố mẹ nữa.

Hãy ríu ran câu chuyện trên đường chở con đi học, dù đó chỉ là chuyện về giấc mơ đêm qua, về chú cừu thông minh ngộ nghĩnh trong một bộ phim hoạt hình, về chuyện những cô bé cậu bé trong lớp học của con.

Đưa con đến trường rồi, còn lại một mình khi đến công sở ư? Hãy tìm cảm xúc mới mẻ trong công việc lặp đi lặp lại mỗi ngày. Cho đứa trẻ một thùng lego cố định, nó có thể ghép ra rất nhiều hình khác nhau đấy thôi.

Và hãy hào hứng, bao dung, mau quên như một đứa trẻ. Hào hứng với công việc, với cuộc chuyện trò của đồng nghiệp, mau quên những điều khiến ta phật ý, và bao dung để không phải bận tâm với từng lời nói vô tình làm ta tổn thương.

Đừng gói ghém buồn vui vào bên trong gương mặt phẳng lặng. Hãy khóc khi vui lẫn những khi buồn. Hãy nở nụ cười thân ái với xung quanh để được phản chiếu lại niềm vui lấp lánh.

Khi nào mệt mỏi quá với máy tính nhấp nháy tin nhắn, với chồng hồ sơ cao ngất, hãy chiều chuộng mình bằng một ly cà-phê và đứng bên cửa sổ ngắm mây bay. Chậm lại một nhịp để rồi tìm thấy niềm hứng thú mà tiếp tục với công việc. Như một đứa trẻ chẳng bao giờ chịu để mình quá mệt mỏi, buồn chán. Ta thường hay dạy con trẻ rằng hãy cố gắng lên chút nữa, đừng lười biếng, nhưng đôi khi hãy bắt chước ở trẻ con một chút lười biếng, để mình đừng kiệt sức mà gục ngã bên trên những nguyên tắc của chính mình.

Điều quan trọng nhất cần học hỏi ở một đứa trẻ, đó là nỗi hân hoan và thành thật với cuộc đời. Nụ cười trẻ thơ luôn luôn hồn nhiên không vướng bận lo toan. Mọi thứ trẻ thơ làm đều vì niềm vui thích. Mọi điều trẻ thơ nói đều là lời thật, không quanh co lắt léo, không nhằm đả kích hờn giận ai.

Người lớn càng đi lâu với cuộc đời, càng thấm mệt, bởi cái gì cũng đã biết nên không còn hân hoan, bởi ngại va chạm nên dùng câu từ chọn lọc, bởi thất vọng ở người khác quá nhiều nên niềm tin mòn mỏi và hoài nghi mọi thứ.

Vậy hãy thử làm một đứa trẻ với mỗi ngày sống, buông thư, thong thả, tự mình vỗ về chiều chuộng thân tâm, để nghe an ổn trở về, niềm vui luôn đến, rời bỏ những nghi ngại buồn lo.

Suy cho cùng, cuộc sống này chẳng phải đích đến của mỗi người là tìm được niềm vui và mưu cầu hạnh phúc đó sao?

Trở thành một đứa trẻ, là tự mình mang hạnh phúc đến cho mình, với niềm vui và cảm xúc tươi mới không bao giờ cạn.

Nếu đứa trẻ đã ngủ quên quá lâu, hãy đánh thức đứa trẻ bên trong mình dậy, với một niềm tha thiết là tìm lại an vui trong đời sống này.

Trương Huỳnh Như Trân

Nguồn: GNO

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin