Chiêm ngưỡng tháp Đại Nhạn hùng vĩ nơi thầy Đường Tăng dịch những bộ kinh Phật đầu tiên
22:00:00 - 21/12/2018
(PGNĐ) - Đến Tây An (Trung Quốc) du lịch thành Trường An, du khách sẽ có dịp tham quan tháp Đại Nhạn, nơi vị danh sư đời Đường Đường Tăng dịch kinh Phật và là nơi lưu giữ những áng kinh Phật cổ. Hàng năm, ngọn tháp này thu hút hàng nghìn người trên khắp thế giới hành hương về đất Phật và cầu nguyện.
Tháp Đại Nhạn (Dayan) được xây dựng cách đây hơn 1300 năm vào thời nhà Đường, khi Phật giáo cực kỳ hưng thịnh ở Trung Quốc. Ban đầu tháp có 5 tầng và được xây lại năm 704 thời hoàng đế Võ Tắc Thiên, sau đó được trùng tu vào thời nhà Minh. Tòa tháp hiện có 7 tầng, cao 64,5 mét, bằng đất nện, thiết kế hình nón vuông với cấu trúc phân tầng đặc biệt, thiết kế trang nhã đơn giản và từ đỉnh có thể nhìn bao quát thành phố Tây An.
Ngọn tháp này là một trong những di tích hoành tráng, cổ kính và trầm mặc nhất của thành Trường An - nơi từng là kinh đô của 13 triều đại Trung Hoa, bên cạnh khu lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, phố cổ Thư Viên Môn... với bức tường thành 600 năm tuổi. Công trình còn nằm trong quần thể Đền Đại Từ Ân, ngay mặt trước là bức tượng thầy Đường Tăng lớn. Phía sau quần thể này là Quảng trường Bắc, nơi có đài phun nước lớn và nhiều tác phẩm điêu khắc.
Theo sử sách Phật ghi lại, vào giao đoạn năm 629 - 630, nhà sư Đường Huyền Trang (tức thầy Đường Tăng) đã xuất phát từ thành Trường An để đến Ấn Độ tìm học Phật Pháp. Ông đi theo con đường tơ lụa, băng qua sa mạc, đi qua nhiều quốc gia, chiêm bái vô số phật tích và cuối cùng đã đến được Ấn ĐỘ, tại đây ông đã tu học khoảng 17 năm.
Năm 645 về đến Trường An, đoạn đường thầy Đường Tăng đi qua tính ra khoảng 25.000 cây số. Ông mang về nhiều tượng Phật, 150 xá lợi và 657 bộ kinh bằng tiếng Phạn. Sau đó, ông cho xây dựng và thành lập một khu dịch thuật kinh Phật khổng lồ từ tiếng Phạn sang chữ Hán.
Vua Đường Thái Tôn rất kính trọng thầy Đường Tăng, ban cho ông danh hiệu Tam Tạng (tiếng Phạn là Tripitaka) vì là người tinh thông kinh sách cả Ba Tạng, gồm Kinh Tạng, Luật Tạng và Luận Tạng. Tháp Đại Nhạn được xây năm 652 dùng để chứa bản dịch kinh Phật của Đường Tăng.
Tháp Đại Nhạn còn được biết đến với tên gọi khác là Đại Yến. Cái tên này được ví như cuộc đời của thầy Đường Tăng, giống như con chim nhạn lớn bay đi thật xa, rồi lại quay về.
Các tầng của tòa tháp được thiết kế có dạng cửa cuốn xoay ra bốn hướng tạo nên một tuyệt tác cấu trúc đặc biệt ở bốn mặt tháp. Ngôi tháp này trở nên uy nghi và huyền ảo trong hoàng hôn giữa bền trời bao la, trong tiếng chuông ngân vọng.
Nhìn tháp in trên nền trời xanh, mây trắng bay bay, nhớ câu thơ trong bài Hoàng Hạc lâu của Thôi Hiệu: "Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay" (Tản Đà dịch). Trải qua bao biến thiên của lịch sử, tháp Đại Nhạn hùng vĩ vẫn hiên ngang giữa bầu trời rộng lớn. Các bản dịch kinh Phật của thầy Đường Tăng đã đem lời dạy của đức Phật đến khắp cõi, rung động lòng người.
Thiền học Luy Lâu không còn, và nên không còn được hiểu là khởi nguyên của Thiền học Việt Nam, mà là suối nguồn của Thiền học Việt Nam. Có lẽ Phật giáo Việt Nam cần trở về cội nguồn của Luy Lâu và Yên Tử để tìm thấy mình và bắt gặp lại niềm tin và tự hào lịch sử trước khi có thể mở ra hướng phát triển cho hiện tại.
"Nói đến cuộc sống là vô biên không thể kể xiết nào là vui buồn, khổ đau, hạnh phúc, mệt nhọc, sung sướng… nhưng điều tất yếu là ta phải biết nhận diện nó, để rồi chuyển hoá nó thì tự nhiên cuộc sống trở nên có ý nghĩa hơn, thong dong hơn, đừng nói gì đến “Mỗi lần nêu ra một lần mới”. Ví như ban nãy tôi đang đứng giữa trời đất đưa tay chỉ bầy chim én bay lượn trên cao, tay vừa đưa lên thì chúng đã bay xa. Cho nên mỗi chúng ta đừng vội vàng đi tìm cầu mà hãy trân quý cuộc sống trong hiện tại cho thật thi vị nhiệm mầu". (Trích Tâm quán tình người, Thích Pháp Bảo)
Trong các loài hoa báo xuân thì mai là người gõ cửa, khi chỉ mới vào độ đầu tháng Mười một âm lịch đã thấy lác đác những nụ mầm bật lên, e ấp trong gió đông còn đang xám xịt giữa cô liêu rét buốt, ẩm ướt mưa phùn. Nhưng, phải đợi đến tận những ngày cuối tháng Chạp, mai mới ủ đủ nhựa cho một đợt mãn khai đón Tết đến, xuân về.
Từng lời, từng câu, từng chữ trong bài: Đôi dòng xúc cảm của tác giả Minh Hà đều chất chứa biết bao tình cảm thiêng liêng của người viết. Nó dường như mang nặng trong lòng của những người con Phật về bốn ân to lớn trong đời sống của mình, đó là ân Quốc gia, xã hội; ân Sư trưởng; ân phụ mẫu và ân vạn loại chúng sinh. Từ đây, tác giả đã bước chân vào con đường đạo, từ bỏ mọi danh lợi thế gian, sống một đời sống phạm hạnh, tri túc thường lạc, với mong muốn giản dị là đem lại sự an vui và hạnh phúc mọi người.
Dù em là ai đi chăng nữa, nhưng trong em luôn có tâm thiện, sống có đạo đức thì đó chính là mình có hiếu với bố mẹ rồi. Nói chung, việc báo hiếu nó biểu hiện dưới nhiều hình thức khác nhau em ạ. Chứ không phải đi tu là bất hiếu, và lập gia đình là có hiếu đâu em nhé.
Trong diễn văn của Chủ tịch nước Cộng Hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam Nguyễn Minh Triết tại buổi khai mạc Đại lễ Phật Đản Liên Hợp Quốc 2008 tại Trung tâm Hội nghị quốc gia Mỹ Đình Hà Nội, sáng ngày 14.5.2008 đã khẳng định:
Bình yên không có nghĩa là đi đến một nơi không có tiếng ồn, không có khó khăn, không cực nhọc. Bình yên là giữa một không gian yên ả, thanh bình, chỉ có tiếng chuông chùa buông trong thinh không làm tâm ta tĩnh lặng, dễ chịu. Bình yên là khi ta biết tìm về với Phật, tìm về nương náu dưới ngôi Tam Bảo để tu thân hành thiện, để cho cuộc đời mình sống có ý nghĩa hơn.
Ăn cũng là một giải pháp của tiến hoá trong mục đích duy trì sự tuôn chảy của dòng sông sự sống vô hình, bằng cách các sinh vật phải chiếm đoạt sinh-khối của nhau để duy trì cuộc sống. Hiện tượng này tạo thành khái niệm sinh học về "chuỗi thức ăn" hoặc "tháp thức ăn" trong sinh quyển . Ăn là hiện tượng tự nhiên như nó là, ăn là một điều-kiện-tính của tồn sinh và ăn đã điều-kiện-hoá sự tồn sinh của mọi cá thể, mọi loài sinh vật.