Chi tiết tin tức Ông thầy tu kể chuyện: Chẳng dính chút bụi trần 14:41:00 - 14/12/2025
(PGNĐ) - Hai vợ chồng mới xin được việc làm ở một xưởng may, quy định là giữa trưa nhân viên được nghỉ một tiếng đồng hồ cho việc ăn uống.
Ngày đầu tiên đi làm, hai vợ chồng được công nhân trong xưởng giới thiệu quán cơm bình dân ở đầu đường ngon mà rẻ. Nhưng đó là ngon và rẻ với mọi người thôi, hai vợ chồng thì chỉ mua một phần ăn chung. Qua mấy hôm sau, hai vợ chồng biết có ngôi chùa nhỏ trong con hẻm gần đó nên sau bữa ăn trưa họ đến chùa lễ Phật và được gặp thầy trụ trì trò chuyện hỏi han. Hai vợ chồng kể hoàn cảnh của mình, nhà xa, chưa phải là thợ chính chỉ đang học việc nên chỉ được nhận trợ cấp ít ỏi mà còn phải dành dụm gởi về quê nhờ ông bà ngoại chăm sóc hai đứa con còn nhỏ. Thấy hoàn cảnh đáng thương, vị thầy nói với bà Phật tử công quả bếp chùa mỗi bữa nấu thêm hai phần cơm cho hai người. Từ đó, sau bữa cơm chiều thì hai vợ chồng thường ở lại chùa dự khóa lễ buổi tối và sau một thời gian thì họ quy y và tập thiền một cách chăm chỉ. Năm tháng trôi qua, nhờ cần cù siêng năng và có được người giúp đỡ cho vay vốn nên hai vợ chồng mở được một xưởng may. Người vợ phát tâm ăn chay trường và đều đặn tham gia những khóa tu thiền được tổ chức ở nơi này nơi kia. Giờ đây cuộc sống khá giả nên cô có điều kiện đi đến những ngôi chùa nổi tiếng và được gặp những vị thầy nổi tiếng. Ngoài thực hành thiền, cô còn đọc rất nhiều kinh sách theo tinh thần “Thiền Giáo song hành” của Hòa thượng Thanh Từ. Mỗi năm một lần vào dịp Tết, cô đưa hai đứa con về thăm vị trụ trì ngôi chùa nhỏ trong hẻm nhỏ thuở hàn vi, cô khoe với thầy rằng mình tu tập giỏi hơn xưa rất nhiều, cô còn bày tỏ với thầy, cô sẽ xuất gia khi đứa con gái út lập gia đình, giao hết công việc lại cho hai đứa con trai. * Thời gian trôi qua, bao lần Tết không thấy cô đến ngôi chùa trong hẻm nhỏ nữa, ai nấy nghĩ là cô đã xuất gia ở một ngôi chùa nơi xa. Thế rồi trong một chuyến Phật sự tại Đà Lạt, vị thầy vô tình gặp lại cô, lúc này tóc đã muối tiêu. Cô than thở mình bị tật bệnh, nào là cột sống, cao huyết áp, tiểu đường… Cô mua một căn nhà nhỏ với đầy đủ tiện nghi để ở dưỡng bệnh một mình vì chồng con bận bịu việc kinh doanh ở Sài Gòn. Bệnh tật khiến cô không ăn chay nữa và cũng không thực hành thiền nữa. Cô nói lý do là vì cần bồi bổ cơ thể và vì không thể ngồi lâu được. Hiện tại, cô nghe giảng kinh qua kênh YouTube và cô thích lời giảng của một vị Tăng dạy rằng: “Chỉ cần nhận ra mình có Phật tính, tất cả đều huyễn hóa không thật, không có gì để tu, không có gì để chứng. Tất cả sống với chơn tâm, ngoài tâm không có Phật”. Cô khoe ra cuốn sổ bìa da mà cô cho in hai câu kệ của Tổ Quy Sơn: “Thật tế lý địa bất thọ nhất trần/ Vạn hạnh môn trung bất xả nhất pháp” (chỗ chơn lý thì không dính một mảy trần, nhưng cửa phương tiện tùy duyên ứng dụng không bỏ một pháp nào cả). Vị thầy thở dài, tự cảm thấy mình có lỗi vì trước đây đã không hiểu ra nhận thức sai lầm của cô để mà kịp chấn chỉnh đúng lúc. Thiện Bảo
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |


