Chi tiết tin tức

Tản văn: Ba tôi là thợ xây

14:40:00 - 25/10/2015
(PGNĐ) -  Ba tôi là một thợ xây giỏi. Trước khi ba lập gia đình, người đã là một thợ xây chính có tiếng trong làng. Ngày còn bé xíu tôi thường hay đặt những câu hỏi đến là ngô nghê. Làm thợ xây có thích không ba? Hay, sao ba không chọn nghề khác mà lại làm một thợ xây? Lần nào cũng vậy, người khẽ mỉm cười và xoa đầu tôi. Ba miệt mài như một chú ong thợ bất kể sớm khuya, mưa gió. Cả tháng ba không bỏ sót một ngày công nào.  

 

Ba dậy trước khi khi ông mặt trời thức giấc và tiếng gà gáy đang còn ở trong chuồng. Bữa sáng của ba thật đơn giản: bát cơm nguội chan nước mắm hay ổ bánh mì mua vội ngoài tiệm khô khốc. Bạn đồng hành của ba tới công trường là chiếc xe đạp đã cũ, sên xích lâu ngày khô mỡ kêu lạo xạo. Đường vùng quê lô nhô sỏi đá, dốc núi điệp trùng. Thương làm sao đôi chân người  phồng rộp vì đạp xe cả  một quãng đường gần hai chục cây số. Nhất là những hôm nắng hè gay gắt, gió Lào thổi rát vào mặt. Mồ hôi ba ướt đẫm bộ âu phục cũ kĩ. Chiếc mũ lá phất phơ trong gió… Còn ba, người vẫn luôn mỉm cười lạc quan không ngại khó khăn.

Vì là một thợ xây nên ba có đôi bàn tay rất đặc biệt. Bàn tay với những ngón tay thô ráp, to kệch, xù xì, loang lỗ những vết sẹo do vôi vữa ăn để lại. Nhưng đằng sau đôi tay xấu xí đó, khó có ai tin được người rất khéo tay. Từ chiếc bảng gỗ cho chị em tôi tập viết, bộ que tính để học số cho tới mọi vật dụng rổ rá, nong nia một tay ba tự làm. Người viết chữ rất đẹp và ngay ngắn. Chị em tôi được ba rèn giũa, uốn nắn từng con chữ. Mỗi tấm giấy khen, mỗi bằng chứng nhận về vở sạch chữ đẹp đều có bóng hình, công ơn của người trong đó.

             Ba tận tụy, cẩn thận với nghề nên được mọi người tin tưởng và yêu quý. Chúng tôi thường được quà từ các chủ ngôi nhà thơm thảo gửi về. Khi thì quả na, lúc lại vài quả hồng. Có khi là quyển vở mới trắng tinh cho đầu năm học. Một lần không may ba bị ngã từ sàn giáo và phải nhập viện. Mọi người đến thăm đông đủ. Tôi thấy hình như mắt ba đang ướt. Đó là lần đầu tiên ba khóc. Bởi tôi biết rằng người đang hạnh phúc vì sự quý mến sẻ chia từ những người cung quanh!

          Chúng tôi ăn học lớn lên đều nhờ những đồng tiền ba tích góp từ những ngày đi xây. Vì ba làm thợ xây khổ cực nên tự chúng tôi biết tiết kiệm đồng tiền, khi ăn tiêu, mua sắm cái gì cũng phải cân nhắc, đắn đo sao cho hợp lý. Ba dạy chúng tôi quý trọng sức lao động mình tạo ra, luôn lạc quan, vượt qua mọi khó khăn khi không may vấp ngã.

         Người giống như chim bố vĩ đại dìu dắt những chú chim con, là chúng tôi từ lúc non nớt cho tới khi trưởng thành. Cả thảy bốn anh chị em tôi đều vào đại học, có việc làm ổn định. Hành trang chúng tôi mang theo và lớn lên mỗi ngày luôn có tình yêu thương ba kề cạnh. Chúng tôi tự hào được lớn lên và sinh ra bởi người bố làm nghề thợ xây!

 

Tác giả: Quyền Văn 

Lớp 55 LT-KT, ĐH Thủy Lợi, 175 Tây Sơn, Đống Đa, Hà Nội

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin