Chi tiết tin tức

Vị Thầy Kim Cang

19:06:00 - 31/03/2015
(PGNĐ) -  Hiền lành dung dị và ánh mắt sáng ngời trí tuệ, tràn đầy đức nghiêm từ. Đó là cảm nhận đầu tiên và mãi mãi đối với những ai đã từng được gặp Người- vị Thầy Kim Cang. Mọi người thường cung kính gọi Thầy là Thượng Tọa Thông Huệ nhưng riêng tôi thích gọi Thầy bằng cái tên “ Vị Thầy Kim Cang”. Một phần vì Thầy là giáo thọ giảng dạy môn kinh Kim Cang trong Trường Trung Cấp Phật Học, hơn nữa lũ học trò chúng tôi thật sự cảm nhận ở Thầy một chất liệu Kim Cang trong sáng và bền chắc quý nhất trong những thứ kim loại quý. Được gần gũi tiếp xúc Người chúng tôi ai cũng cảm nhận có một nguồn năng lượng an lạc vô biên khó tả.

 

Thật may mắn cho Tăng Ni sinh khóa VI chúng tôi vì được thọ học môn kinh Kim Cang mà đặc biệt là do chính Người giảng dạy. Tuy rằng hai tuần mới được học môn kinh Kim Cang một lần, thật sự là quá ít ỏi nhưng bù lại Thầy đã tận lực truyền đạt bằng tất cả tâm huyết của mình. Và chúng tôi đã lãnh thọ một cách trọn vẹn từng giọt sữa pháp nhiệm mầu ấy. Những lời giảng quá đỗi mộc mạc nhưng lại là tiếng chuông đồng thanh tao ngân lên sâu lắng trong đêm trường sanh tử lay tỉnh những tâm hồn đang ngủ mê trong dục lạc. Nguồn năng lượng tu hành cuả Người như ánh trăng rằm dịu mát lan tỏa vào thân tâm chúng tôi một luồng sinh khí mới mẻ xua tan đi những cấu nhiễm, đam mê ngũ dục lục trần. Lời pháp của Người ân cần từ tốn nhưng sâu sắc vô cùng, vang vọng và trầm hùng như tiếng sấm giữa hư không đánh thẳng vào chỗ tối tăm sâu kín trong tâm hồn chúng tôi. Tôi nhớ mãi câu nói của Thầy: “ Các con à! Thầy cố gắng dạy các con Pháp của Phật mong các con học đến đâu thì thực hành đến đó chứ không phải học để chạy theo danh lợi bằng cấp.” Hoặc có lần Thầy bảo: “ Các con là đệ tử Phật những người thừa tự gia tài chánh pháp của Như Lai phải giữ gìn oai nghi, giới luật cho trang nghiêm, đừng buông tuồng nhếch nhác rồi thành ra nửa người nửa ngựa nửa đười ươi...”. Nghe đến đó cả lớp bật cười vì lời dạy có pha chút hài hước của Thầy nhưng khuôn mặt của mỗi người đều hiện lên nét đăm chiêu thoáng buồn. Thật đáng buồn, đáng hổ thẹn vì lời cảnh tỉnh ấy của Thầy là một thực trạng của Tăng Ni trẻ hiện nay, ít ai giữ đúng cung cách oai nghi, giới Luật. Bản thân chúng tôi thật sự chưa gắn sức trong việc tu học rèn luyện thân tâm, cho nên lòng tự thấy quá ư hổ thẹn!

Kinh Kim Cang là một bộ kinh quan trọng của Đại Thừa, lý mầu của kinh không dễ lãnh hội. Ai đã từng đọc kinh Kim Cang chắc chắn sẽ thốt lên rằng: “ sao mà khó hiểu quá, nói cái gì cũng không, mọi thứ trong kinh Phật dạy dường như đưa người vào một thế giới đảo ngược”. Nhưng dưới sự giảng dạy của vị Thầy Kim Cang ấy Tăng Ni sinh khóa VI chúng tôi và tất cả những khóa khác đều có cùng một cảm nhận là môn kinh Kim Cang mang một diệu lý sâu mầu nhưng hoàn toàn thiết thực đối với cuộc sống của những hành giả hành trì kinh. Khi áp dụng tu tập hằng ngày có thể triệt phá vô minh làm rụng rơi phiền não khiến hành giả thật sự an lạc ngay trong cõi khổ đau bất tịnh ở Ta Bà.

          Ân sư ơi! Cảm ơn Người khẩu giáo và thân hành của Người đã trở thành khuôn mẫu mật thước để chúng con định hướng cuộc đời tu hành của mình. Luồng từ trường từ nội tâm thanh tịnh sáng suốt của Người lan truyền đến chúng con làm sáng lên ý chí, thôi thúc bước chân chúng con trên đường tìm về giải thoát. Sưởi ấm và hun đúc mầm Bồ Đề trong con lớn dậy, chúng con cảm thấy hăng say ham mê tu tập hơn. Niềm hỉ lạc của sự tu tập đã lấn át đi những niềm vui thế tục tầm thường đang mời gọi lôi kéo hằng ngày. Nguồn an lạc tỏa ra từ Người như luồng sinh khí ấm áp mùa xuân thổi bừng lên một sức sống mãnh liệt vào chồi Bồ Đề non yếu vừa trãi qua một mùa đông dài tối tăm băng giá. Có một cái gì đó thôi thúc râm rang trong lồng ngực, trong huyết quản, rung động cả tâm tư không cho phép chúng con thờ ơ giãi đãi để cho ngày tháng trôi suông vô ích, nó tạo thành một sức bật diệu kỳ buộc chúng con phải hạ quyết tâm công phu dùi mài tu tập.

          Thầy ơi! Con nhớ mãi mùa đông năm ấy, trong căn phòng đơn sơ ấm áp ở Thiền Viện Trúc Lâm Viên Ngộ- nơi Người làm Viện Trưởng. Bên ngoài trời rét căm căm nhưng trong căn phòng bé nhỏ ấy chúng con lại thấy ấm áp vô cùng. Tăng Ni chúng con ngồi quanh Thầy, được Thầy ban cho tách trà nóng thơm nồng Thiền vị và ấm như tình thương Thầy dành cho chúng con. Có lẽ đó là giây phút hạnh phúc nhất mà chẳng bao giờ chúng con quên được. Thầy ân cần hỏi thăm từng đứa rồi hoan hỉ nói pháp sách tấn chỉ dạy từng việc lớn việc nhỏ trong sự tu học mà trên môi không quên nở nụ cười hiền .

          Ân sư ơi! Trước những cám dỗ ma mị của cuộc đời, Tăng Ni trẻ chúng con khó mà vững lòng được. Dục lạc thế gian như bóng ma luôn đeo bám rủ rê những tâm hồn yếu đuối thiếu định lực như những Tăng Ni trẻ chúng con. Nhưng thật may đã có Người là bậc minh sư dìu dắt che chở cho chúng con, chất sống Kim Cang của Người thật mãnh liệt làm lu mờ cái tâm vọng cầu dục lạc, đẩy lùi những thú vui thế tục để chúng con nương tựa tìm về với ánh đạo vàng, tìm lại chân tâm Phật Tánh của chính mình. Pháp Phật thật nhiệm mầu có công năng diệt khổ được vui, ai đã thể nhập giáo pháp ấy thì có được pháp lạc vô biên mà không một niềm vui phù phiếm nào của thế gian thay thế được. Cho nên Thầy đã nhắc rất nhiều đến hai vị vua tu Phật là Thái Tử Tất Đạt Đa và Phật Hoàng Trần Nhân Tông, những Người sống trong xa hoa dục lạc tột đỉnh thế gian mà sẵn sàng vứt bỏ như vứt bỏ đôi dép rách để đổi lấy chiếc áo Cà-sa thanh thoát và một cuộc sống đạm bạc nơi núi rừng hoang dã, ngày ngày bầu bạn với trời mây chim thú. Phải là một cái gì đó hết sức phi thường huyền diệu của đạo mới có thể khiến các Ngài đánh đổi tất cả chẳng chút nuối tiếc phân vân như vậy. Và điều kì diệu phi thường ấy Thầy đã dạy chúng con phải lấy đó làm công án chiêm nghiệm trong suốt đời tu của mình. Vâng kính thưa Thầy, con sẽ ghi khắc lời Thầy dạy nhất định một ngày nào đó con sẽ tìm cho được cái hỉ lạc diệu kì cao cả đã khiến vua chúa từ bỏ ngai vàng vinh hoa phú quý trèo non lội suối tu hành. Và có lẽ đó cũng chính là điều mà Thầy mong đợi nhất ở chúng con phải không Thầy! Tu sao cho sáng đạo, đạt được an lạc tự thân và mang nguồn an lạc ấy đến cho mọi người truyền thừa Phật Pháp bất tận đó là đã báo ơn Thầy trong muôn một.

          Người xưa thường nói: “Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”. Con chợt nghĩ có lẽ vì Thầy được làm đệ tử của sư ông Trúc Lâm- một danh Tăng đắc đạo hương thơm đức hạnh lan tỏa khắp nơi cho nên “Hổ phụ sanh hổ tử” Thầy cũng là một trong những bậc kỳ tài lỗi lạc của giáo hội. Nay chúng con là học trò của Thầy cũng mong ước sao được thừa hưởng phần nào cung cách đạo hạnh đẹp đẽ ấy. Như người đi trong sương móc tuy không ướt áo nhưng thường được thấm mát. Thầy ơi! Mai xa trường rồi chúng con biết tìm đâu nữa những giờ phút thiêng liêng tưởng chừng như thời gian ngưng đọng ngồi đón nhận từng lời pháp mầu Thầy dạy. Đàn chim non bây giờ đã lớn phải rời xa tổ ấm để bay vào đời chở nặng trọng trách hoằng dương chánh pháp trên đôi cánh để làm lợi lạc nhân sinh. Chúng con sẽ ghi khắc mãi lời giáo huấn năm xưa của Thầy giữ gìn như gói hành trang qúi báu trên bước đường tu học. Dù ở phương trời xa nào chúng con cũng xin hướng về Thầy như những bông hoa hướng dương ngẩn đầu đón ánh mặt trời để đảnh lễ tạ ơn và xin nguyện tu học thật tinh tấn, lấy hương Giới- Định-Tuệ trang nghiêm thân tướng để xứng đáng với lòng mong mỏi và công ơn dạy dỗ của Thầy, Thầy ơi!

          Ngưỡng nguyện mười phương Chư Phật, oai lực Tam Bảo gia hộ cho Ân Sư của chúng con trên bước đường hoằng dương chánh pháp “chân cứng đá mềm”, sự nghiệp giáo hóa thành tựu viên mãn, quả Bồ Đề Vô Thượng tròn đầy.

NAM MÔ CHỨNG MINH SƯ BỒ TÁT MA HA TÁT                                                           

                                                                        Cẩn Bút

                                                 Thích nữ Tâm Thư- 28/3/2015

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin