1. THẦY LUÔN TRÊN LỐI HOA VÀNG CHỜ CON
Nắng đã lên và hoa vàng đã thắm Sáng lung linh như vạn vạn mặt trời Mặc cánh đồng mây trôi Mặc cánh đồng gió thổi
Trên cánh đồng luôn có Thầy đứng đợi Đã trăm năm, qua vạn kiếp lặng thầm Dìu dắt đôi bàn chân An vui không đi lạc.
Thầy dìu bằng ánh mắt Thầy dìu bằng trái tim Thầy - biển cả bao dung Thầy - non ngàn vững chãi
Bài hát vang qua đêm đọng lại Giọt trăng trong Con là một giọt trăng Qua luân trầm ngàn lâu xa vẫn ấm Mạch tâm linh mãi đập Đừng ngập ngừng bước chân.
Cánh đồng này muôn kiếp đã chờ con Muôn kiếp thủy chung Dù ngày con đến có nhận ra Thầy hay không - con đừng lầm nản Xác thân này vay mượn Rồi cũng trả một ngày Thầy có trong mây bay Thầy ở trong lá biếc Thầy còn trong muôn hằng hà nối tiếp Sứ giả mặt trời đang thắp sáng nhân gian.
Một nụ cười an lạc từ tâm con Thành hạt mầm đắp vun cho tình Thầy xanh mãi Thở thong dong trong phút giây hiện tại Lối con về mây trắng sẽ đơm bông Và nhân gian đã tràn hương tịnh độ.
Bước đi con, cho mê lầm giông gió Dưới mặt trời ý thức - khẽ tan êm... 2. THẦY CÒN ĐÓ CHO CON VỀ NƯƠNG TỰA Thầy còn đó cho con về nương tựa Dẫu nơi xa cũng đã hóa thật gần Như cánh én ngàn năm Chưa ngơi nghỉ - mang xuân tràn nhân thế! Có những dòng người đi tìm Phật trên non cao hùng vĩ Tìm dưới động sâu... Tìm nơi chùa rộng, tháp cao Con tìm Phật nơi tim Thầy hạnh phúc. Con tìm Phật trong tim mình tỉnh thức Bước thong dong an lạc giữa Ta-bà Mỗi lộ trình, mỗi cuộc đời con gặp Có nụ cười đang hé nở ngàn hoa Cánh rừng này con biết đã sinh ra Hạt mầm nhỏ dưới bao tầng lá úa Dưới tán đầy những cái cây bản ngã Tháng năm trôi ru khẽ gió mê lầm Thầy đường dài đi tìm gọi chúng con Khi non sông còn mệt nhoài tăm tối (*) Khi mọi loài ôm giấc mơ chờ đợi Mặt trời lên tự chiếu sáng đến mình Vượt non ngàn, vượt biển cả mênh mông Vượt khắp nhân gian rộng dài muôn ngàn kiếp Đón bình minh trong khu vườn Đức Phật Chia cho đời - từng bước nở hoa sen Tiếng tù và giục con vươn mình, theo gió an lành rời khỏi cánh rừng đêm đen Hiểu và Thương vượt mù sương sân hận Mỗi hơi thở tự sáng bừng hạnh phúc Mỗi nụ cười là bát nhã chân như. Dẫu cuộc đời còn đó những gió mưa Bàn chân ngu ngơ đôi lần lạc lối Thầy còn đó - như ánh trăng chờ đợi Trên đỉnh trời tỏa ánh sáng Như Lai Con ngước nhìn cụm mây trắng chiều nay Đang thầm thì tìm về thầy neo đậu Ngàn kiếp lâu xưa - mây trắng cũng từng là con, bên bên thầy không phiền não Bước an nhiên qua vạn kiếp vô thường! Con trở về với suối nguồn yêu thương Sớm xuân nay, gần thầy qua chỉ một tấm ảnh Thầy còn đó - tâm từ hòa soi sáng Một nhà sum họp Khắp chốn yên vui Và… Bên mé rừng mãi nở rộ hoa mai! (**) --- (*), (**): Ý từ bài thơ “Bên mé rừng đã nở rộ hoa mai” của Thiền sư Thích Nhất Hạnh 3. NGUYỆN XUÔI VỀ BỜ GIÁC ĐẾN NGÀN SAU Nơi phiền não, hận thù, hơn thua vắng bóng Trí tuệ từ bi vô lượng kiếp ngời tròn Nơi nẻo về hiện hữu trái tim con Ánh đạo vàng Đức Thế Tôn soi chiếu Con bao kiếp mê mờ trong bóng tối Bước vô minh lạc lối với mộng dài Đời hưởng thụ nào biết có chi ai Sắc lợi danh mang hình hài tri kỷ Thầy đã đến bên con và gõ cửa Dứt cơn say qua bến giác ngọt lành Áo nâu sòng là đất mẹ bao dung Sợi tóc rơi mở một trời chí nguyện. Lối Như Lai hôm nay con tìm đến Bởi nhân duyên ươm vạn kiếp Bồ-đề Lời Bát-nhã đưa cõi sáng chân như Tâm Phật-đà như Tu Di vững chãi Tạ ơn đời hôm nay con làm mới Được tái sinh trong Phật pháp nhiệm mầu Tạ ơn Người bên con và chỉ lối Nguyện xuôi về bờ giác đến ngàn sau… Chén thơ đựng mộng vô thường Ai nâng rót khẽ... Tan đường lợi danh Nâu sòng, lìa tóc... Tái sinh Ai vừa cúi xuống chân mình... Chợt sen... 4. BÀI CA THU KÍNH ƠN TỪ CHÁNH NIỆM (Kính lễ Thiền sư Thích Nhất Hạnh và khoảnh khắc Thầy trở về thăm viếng và tịnh dưỡng tại chùa Từ Hiếu - chiều 28-10-2018) Bông đại trắng bên hiên chùa thức giấc Thấy xôn xao hạnh phúc khắp sân vườn Mây trắng cũng thong dong Chiều nay về nương tựa Thầy mỉm cười bên hồ thu và thở Giữa Tăng thân với địa xúc non ngàn Trong vòng tay tổ tiên xưa chắp cánh Vạn chân trời đã thấm nhuận hồng ân Thầy còn đó cho Hiểu - Thương neo đậu Lối con đi mặt đất hóa an bình Cả hàng cây thảnh thơi cười trong gió Mùa từ hòa tịnh độ khắp nhân gian Gần 80 năm Trái tim Việt Nam - cánh chim không mỏi Chở ánh đạo vàng xua bóng tối u minh Gieo mầm xanh cho thế giới hòa bình An khi thở Lạc khi đi… Hôm nay - Thầy trở về Thông tùng xưa bên thềm rêu đọng mật Trăng thơm bát ngát Bão lặng từ bi Con chim xanh hót dưới mái hiên chùa Bài ca thu kính ơn từ chánh niệm. Hôm nay - con hạnh phúc Dẫu con ở miền Bắc, thầy nơi đó miền Trung Nhưng có chi đâu - khi Thầy vẫn thật gần Trong mỗi bước chân, Trong từng hơi thở Nhận ra bông đại trắng thơm lời kinh cổ tự Đang hiền hòa hé nở trong con Như nụ cười của Thầy Như nụ cười Thế Tôn Như vạn loài nhân gian Đã sang bờ tỉnh thức. Và lòng con như chim xanh reo hát Ngọt vạn giấc mơ Bài ca thu kính ơn từ chánh niệm… 5. TRONG MƯA (Cảm tác từ bức ảnh Thiền sư Thích Nhất Hạnh đội nón điềm nhiên bước trong mưa bên một vị đệ tử đang cầm ô che để mưa không ướt tới Thầy). Tâm tĩnh lặng dưới mưa điềm nhiên bước Nón quê hương ấm áp giữa quê người Chiếc ô nhỏ là một áng mây trôi Bàn chân êm gieo nụ cười trên cỏ. Cỏ đang thở và mưa chiều đang thở Thầy đang thở an cho cỏ và mưa "Thở đi con..." - tự sẽ thấy đường về Thấy phép lạ là đi trên mặt đất Đừng bận tâm cơn mưa làm ta ướt Biết ơn mưa đã hiến tặng đất trời Rộn ràng bài ca vui Và rửa trôi những muộn phiền đang cũ. Thương cơn mưa, thương mọi điều nhỏ bé Thương chính mình, yêu mỗi bước chân qua "Cười đi con...", trong mưa hoa sen nở Trái tim là tịnh độ đến chân như. Lương Đình Khoa |