ĐỂ NẮM TRO CỦA THẦY CŨNG LÀ MỘT SỰ TIẾP NỐI
(Viết từ tâm nguyện của Thiền sư Thích Nhất Hạnh
trong một lá thư với nội dung: "Không cần xây tháp cho thầy”)
Để nắm tro của Thầy cũng là một sự Tiếp nối
Nếu mai này Thầy về với thảnh thơi
Với đất mẹ thương yêu hằng đón đợi
Dòng sông xanh, ngọn cỏ, áng mây trời…
Với hơi thở của muôn loài chánh niệm
Bước an vui trên mặt đất hiền hòa
Với nâng niu từng nhành cây, nguồn nước
Tri ân đời đã dâng hiến cho ta.
Để bụi tro của Thầy bay đến những bông hoa
Đến mầm xanh đang cần tình thương mến
Về Thái Lan, Việt Nam hay nước Pháp
Đến muôn nơi còn những bước mê lầm.
Thầy sẽ mỉm cười, yên lắng và yêu thương
Gọi bình an tỏa lan cùng thấu hiểu
Là cơn gió, vầng trăng đêm tỏ chiếu
Ru tim con tươi mát những mạch nguồn.
Đừng giữ thầy trong lọ, hũ cô đơn
Rồi dựng tháp mà giam cầm tro cốt
Đất mẹ nặng đau thêm bởi xi măng và gạch
Thầy dừng lại đâu chỉ một nắm tro?
Hãy để Thầy là cuộc sống ngoài kia
Trong mỗi bước chân, nụ cười tỉnh thức
Và lặng thầm trong từng sự nối tiếp
Nơi tim ai một thoáng nghĩ về Thầy!
Tượng khắc gỗ Thiền sư Nhất Hạnh ở trà thất của một Phật tử - Ảnh: L.Đ.K
HƯƠNG TỪ THẦY VẠN KIẾP MÃI TRI ÂN
Tháng Mười...
Mọi con đường đều dẫn đến Mai thôn
Khi trong tim ấm nụ cười của Bụt
Khi nhận ra mình là sự nối tiếp
Của ngàn đời theo bước gót Như Lai.
Của tháng năm trân quý thở và cười
Hái bông hoa trong phút giây hiện tại
Hương Bát-nhã thơm ngàn năm... Thơm mãi.
Hương từ Thầy - vạn kiếp mãi tri ân.
Khi non sông lầm lạc miền tối tăm
Thầy đã hóa hoa sen trong biển lửa
Mặt trời cho tất cả
Bằng thấu hiểu - từ bi.
Trên mỗi lối Thầy đi
Từng bước hoa sen nở
Bình an từng hơi thở
Bình an mỗi con người.
Tịnh độ khắp nơi nơi
Từ thương yêu - hiểu biết
Chánh niệm mùa tương tức
Tay con trong tay Thầy.
Dẫu cách vạn đường mây
Thật gần trong ý niệm
Bởi con là nối tiếp
Hạt thiện lành thầy gieo.
Tháng Mười về buông neo
Nghe nhân gian hân hoan ngời tịnh độ
Tạ ơn đời, xin cho Người trụ thế
Để khơi nguồn từng vị Bụt trong con.
ĐI CÙNG THẦY
(Kỷ niệm lần đầu gặp thầy Thích Nhất Hạnh tại Làng Mai Thái Lan ngày 24-2-2018)
Và mặt trời sáng nay bừng tỉnh sớm
Những bông hoa đã nở trước đêm dài
Cỏ lành ngọt sớm mai
Dưới vòng lăn mang nụ cười yên lắng!
Xòe tay đón ngửi mùi cỏ đất
Hạt thương yêu vô lượng kiếp xanh đầy
Thầy thở cùng tinh khôi
Quay về và nương tựa.
Gieo Hiểu - Thương qua năm Châu bốn bể
Ru bão giông khép mắt hóa mây ngàn
Rộng vòng Tăng thân
Thảnh thơi - vững chãi.
Hạnh phúc trong hiện tại
Sự sống lên nhiệm màu
Chuyển hóa mọi khổ đau
Tình thương yêu đích thực
Chắp tay sen đón ngọn nguồn tỉnh thức
Như chim xanh an lạc khúc ca trời
Bụt an trú trong Thầy
Bụt ẩn mình trong con - từ phút ban sơ lời con khóc…
Thầy đã đến nắm tay đời gieo hạt
Bụt trong con tỉnh giấc sáng từng ngày
Gọi con trở về đây
Gần bên Thầy - đón bình minh ý thức.
Thầy đã đến khi chúng sinh lạc bước
Thấu nhân gian ôm trọn mọi chúng loài
Đi cùng Thầy - chân nở rộ hoa mai
Và hơi thở ngời nụ cười của Bụt.
Hôm nay con hạnh phúc
Dưới bóng Thầy bao dung
Trái tim Thầy - Bồ-tát
Muôn kiếp nhịp Hiểu - Thương!
Lương Đình Khoa