Chi tiết tin tức 6 câu chuyện kỳ lạ có thể khiến bạn tin vào nhân quả 08:29:00 - 11/04/2015
(PGNĐ) - Những câu chuyện giống như là nhân quả báo ứng, từ câu chuyện tên cướp gặp xui xẻo đến câu chuyện người tốt được nhận phần thưởng bất ngờ ....
1. TÊN TRỘM BỊ XE BUÝT ĐÂM PHẢI, CHỈ TÍCH TẮC SAU KHI GIẬT ĐỒ MỘT NGƯỜI PHỤ NỮVào tháng 5 năm 2013 ở thành phố Bogota, Colombia, một người đàn ông giật điện thoại của một người phụ nữ tại một bến xe buýt và vật lộn để cướp nó từ tay cô. Anh ta quay đầu bỏ chạy nhưng chỉ được có vài bước thì bị một chiếc xe buýt đâm trúng. Toàn bộ sự việc này đã được ghi lại bằng camera giám sát và được đài BBC và các phương tiện truyền thông khác phát sóng (xem video này bên dưới) 2. NGƯỜI LÍNH THỦY ĐÁNH BỘ ĐỔ HÓA CHẤT ĐỘC HẠI XUỐNG BIỂN CHO RẰNG CĂN BỆNH CỦA ANH TA LÀ DO QUẢ BÁORon Poirier, một kỹ thuật viên điện tử của Thủy quân lục chiến tại trại Lejeune, North Carolina, đã đổ hàng trăm lít dung môi độc hại xuống biển vào những năm 1970. Các hóa chất này thấm vào trong nước uống. Căn bệnh ung thư giết chết ông ta vào tháng 5 năm 2013 cũng là một trong số các căn bệnh mà Thủy quân lục chiến và người dân địa phương đã mắc phải bởi hậu quả gây ra do chất độc trên. Ông đã nói với Associated Press rằng trước khi chết ông cảm thấy đó là sự trừng phạt cho tội lỗi của mình. Ông nói rằng: “Anh biết đấy, khi ngày phán xét đến, tôi hy vọng những người đã chịu đựng…biết rằng khi làm việc này tôi đã không nhận thức được tác hại của nó”. 3. MỘT NGƯỜI LÀM VIỆC TỐT, NHẶT ĐƯỢC $40 MỘT CÁCH RẤT KỲ LẠMột người dùng Reddit có tên là mappberg chia sẻ một câu chuyện như sau: Tôi đã trải qua nhiều giai đoạn mất ngủ, và tôi phải thao thức rất nhiều đêm trong nhiều năm. Có một đêm…Tôi đến cửa hàng Seven-Eleven vào khoảng 6h30 sáng… Khi ra khỏi cửa tôi nhìn thấy một người đàn ông vô gia cư… Tôi quay trở vào và mua cho ông ta hai cái bánh hamburger Seven-Eleven và hâm lại chúng trong lò vi sóng. Tôi đưa cho ông ta những chiếc bánh và đi đến Tropical Smoothie, họ mở cửa vào lúc 7 giờ sáng. Tôi đậu xe và khi mở cửa xe, tôi nhìn xuống, và bạn có biết tôi thấy cái gì không? Một tờ $20 mới cứng nằm trên vạch trắng của chỗ đậu xe… Thật hay phải không? Nhưng đây mới chính là điều thực sự đáng ngạc nhiên: Tôi trở ra từ Tropical Smoothie và khi tôi đi đến gần xe, bạn có biết tôi thấy gì nữa không? Một tờ $20 nữa. Ngay tại chỗ cũ. Tôi kiểm tra túi, tờ rơi trước đó vẫn còn. Thật là một điều kỳ lạ phải không? 4. CỐ GẮNG LẤY ĐƯỢC THỨ MIỄN PHÍ, CUỐI CÙNG CŨNG PHẢI TRẢ LẠIAdolphmanson, một người dùng Reddit, chia sẻ câu chuyện này: Một ngày nọ tôi trả tiền một tờ báo, nhưng lại lấy đi hai tờ (bởi vì tôi đã chán ngán cảnh bị những người đồng nghiệp cuỗm đi các tờ báo của tôi). Khi tôi bỏ đi với cả hai tờ báo, tôi nhận ra rằng cái đuôi áo sơ mi của mình đang kẹt vào thùng báo khi nó bị đóng lại. Tôi phải bỏ vào một đồng xu 25 cent nữa để kéo cái áo của mình ra. 5. CẬU BÉ NGOAN ĐƯỢC THƯỞNGJeffrey Glen, một người dùng Reddit, chia sẻ: Hôm nay tôi và con trai đến Wal-Mart để mua một trò chơi điện tử mới. Tôi đến quầy thu ngân và để ý người phụ nữ đứng trước tôi đang rất bối rối. Thẻ ngân hàng của cô ấy bị từ chối mà cô ấy phải mua sữa bột. Con trai tôi rất yêu em bé, vì thế nó trò chuyện với người phụ nữ về cô con gái nhỏ của cô ấy. Nó đặt trò chơi xuống và trao tiền của nó cho cô ấy và nói: “Con của cô cần thức ăn hơn cháu cần Plants v.s. Zombies”. Trái tim của tôi rung động trước khoảnh khắc này, do đó tôi vẫn mua game cho con trai mình. Khi chúng tôi bước ra khỏi siêu thị, một người phụ nữ tiến đến gần chúng tôi và nói rằng cô ấy đã chứng kiến những gì thằng bé làm và đưa cho nó một phong bì và bảo hãy mở ra khi về đến nhà. Khi về đến nhà, [chúng tôi mở ra thì thấy] có một tờ 100 đô la và một mảnh giấy ghi: “chàng trai trẻ, cậu xứng đáng được nhận nó!” 6. VẪN CHO ĐI NGAY CẢ KHI BẠN KHÔNG CÒN GÌ ĐỂ CHO, VÀ BẠN SẼ VƯƠN ĐẾN ĐỈNH CAOScottRockview, một người dùng Reddit, chia sẻ rằng: Có một thời điểm trong cuộc đời, tôi làm nhân viên bán đồ nội thất và tôi không giỏi ở khoản này lắm. Đó là thời điểm khó khăn trong cuộc đời tôi khi tôi chỉ có thể kiếm được khoảng $1000 một tháng (cách đây khoảng 10 năm) và hầu như không còn dư gì sau khi trả tiền thuê nhà và một vài hóa đơn điện nước. Có rất nhiều lúc tôi không ăn gì trong nhiều ngày bởi vì tôi không đủ tiền để ăn. Mặc dù vậy, một ngày nọ, tôi đang cố bán đồ nội thất mà vẫn không bán được gì. Đã gần cuối ngày mà tôi chưa kiếm được một đô-la nào (Tôi hưởng lương theo hoa hồng). Một cặp vợ chồng già bước vào và đang tìm một cái kệ để TV. Tất cả những người bán hàng khác đều tránh né họ bởi vì họ đều biết cặp vợ chồng này tốn rất nhiều thời gian mà chỉ mua đồ trong khoảng $100, như vậy thì hoa hồng của họ sẽ chỉ khoảng 2 đô-la… Tôi nhìn họ và nhận ra rằng…nếu tôi có thể bán được cái gì đó ngày hôm nay, ít nhất tôi cũng sẽ không phải thất bại hoàn toàn và biết đâu tôi sẽ thay đổi vận may của mình. Cuối cùng họ mua 2 cái kệ (tôi được 6 đô-la hoa hồng) nhưng hỏi rằng kệ được lắp đặt như thế nào… Tôi có thể giới thiệu dịch vụ cho họ (tất nhiên là tốn phí) nhưng … tôi nói rằng “Tôi xong việc lúc 9 giờ tối, nếu ông bà có thể đón tôi, tôi sẽ lắp đặt những cái kệ này cho ông bà miễn phí”. Họ nhận lời, trả tiền và ra về. Những nhân viên bán hàng khác cười nhạo tôi. Họ càng cười nhạo tôi hơn khi đã hết giờ mà tôi vẫn chưa bán thêm được gì. Cặp vợ chồng già đón tôi đúng 9 giờ tối… Chúng tôi bước vào căn hộ condo đẹp đẽ của họ… Tôi có thể ngửi thấy mùi đồ ăn đang nấu và cố gắng không để ý đến nó (lúc đó tôi đã chưa ăn gì khoảng 3 ngày rồi cho nên điều này thật khó khăn). Tôi đã làm việc liên tục gần 3 giờ cho đến khi xong việc. Người đàn bà nắm lấy tay tôi và dẫn tôi vào bếp. Bà ấy mời tôi ngồi và lấy ra một đĩa thịt bò vừa mới nướng. Điều này còn quý hơn cả tiền bạc. Tôi cảm thấy rất cảm kích và biết ơn. Tôi cố gắng không khóc khi được ăn món ăn ngon mà bà tự tay nấu cho tôi. Người đàn bà ấy đưa tôi một phong bì sau khi đưa tôi về nhà. Tôi không mở nó ra, chỉ cảm ơn họ. Tôi vui vẻ leo lên căn hộ bởi vì tôi sẽ được ngủ với cái bụng no đêm hôm đó và rằng tôi sẽ được ăn vào những ngày kế tiếp. Tôi cảm thấy thật tuyệt vời. Tôi mở phong bì ra và trong đó có một cái thiệp cảm ơn. Trong tấm thiệp là $100. Tôi đã khóc. … Sau này khi bán đồ nội thất, tôi thường xuyên giúp đỡ những người mà không ai muốn phục vụ. Tôi đã thay đổi mục tiêu từ việc cố gắng kiếm những món hời sang việc bán những món đồ nhỏ mà chẳng ai thèm quan tâm và điều này đã giúp tôi vượt qua cho đến khi tôi tìm được một công việc trả lương tốt hơn.
Theo Vietdaikynguyen
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |