Chi tiết tin tức Thiền tập trên chính mình trước nhất 10:33:00 - 16/07/2015
(PGNĐ) - Khi chúng ta biết rõ cái “tôi” thật sự như thế nào, chúng ta có thể thấu hiểu tất cả những hiện tượng nội tại và ngoại tại với việc sử dụng cùng lý luận. Thấy một hiện tượng – chính mình – tồn tại như thế nào, chúng ta cũng có thể biết tính tự nhiên của những hiện tượng khác. Đây là tại sao tiến trình thiền quán là trước nhất phải cố gắng đẻ phát sinh nhận thức chính sự thiếu vắng sự tồn tại cố hữu của chúng chúng ta và rồi thì hành động với cùng nhận thức ấy với sự quan tâm đến những hiện tượng khác.
Qua một người mà biết tất cả Qua một người cũng thấy tất cả --BUDDHA— Vì là cá nhân mỗi người thụ hưởng hoan hỉ hay đớn đau, tạo rắc rối và tích tập nghiệp báo – tất cả sự ồn náo và rối rắm được làm ra bởi tự ngã – phân tích quán chiếu nên bắt đầu từ chính mình. Rồi thì khi chúng ta thấu hiểu rằng con người này là không có sự tồn tại cố hữu, chúng ta có thể mở rộng nhận thức này đến những việc mà chúng ta vui mừng, chịu đựng, và hãy làm quen thuộc với chúng. Trong ý nghĩa này, cá nhân con người là chính yếu. Đây là tại sao đầu tiên Long Thọ trình bày về vô ngã của con người (nhân vô ngã) và rồi thì sử dụng nó như một thí dụ cho vô ngã của hiện tượng (pháp vô ngã). Tràng Hoa Quý Báu của ngài nói: Con người không phải là đất, không phải là nước, Không phải lửa, không phải gió, không phải không gian, Không phải thức, và không phải tất cả những thứ ấy. Con người là gì ở đấy khác hơn những thứ này? Giống như qua sự thiết lập trong sự tùy thuộc trên một tập họp của sáu đại [ [1]] con người không được thành lập như thực tại của chính nó vì thế qua sự thiết lập trong sự tùy thuộc trên một tập hợp Mỗi một đại cũng không được thiết lập như thực tại của chính nó. Giống như một người không tồn tại một cách cố hữu (vô tự tính) bởi vì người ấy lệ thuộc trên một tích tập của sáu đại – đất (chất cứng của thân thể), nước (chất lỏng), lửa (hơi nóng), gió (năng lượng, chuyển động), không gian (những chỗ rỗng trong thân thể), và thức – vì rằng mỗi đại cũng không có sự tồn tại cố hữu (vô tự tính) bởi vì, đến lượt chúng, cũng là sự thiết lập tùy thuộc trên chính những phẩn tử của nó. Những thí dụ là dễ hiểu hơn những gì chúng minh họa. Đức Phật đối với điều này đã nói trong kinh Vua của Thiền Quán: Giống như con đã biết sự phân biệt sai lầm của chính con Hãy áp dụng tinh thần này đến tất cả mọi hiện tượng Tất cả mọi hiện tượng là hoàn toàn trống rỗng Đối với sự tồn tại cố hữu của chính chúng, như không gian. Qua một người tất cả được biết Qua một người tất cả cũng được thấy. Khi chúng ta biết rõ cái “tôi” thật sự như thế nào, chúng ta có thể thấu hiểu tất cả những hiện tượng nội tại và ngoại tại với việc sử dụng cùng lý luận. Thấy một hiện tượng – chính mình – tồn tại như thế nào, chúng ta cũng có thể biết tính tự nhiên của những hiện tượng khác. Đây là tại sao tiến trình thiền quán là trước nhất phải cố gắng đẻ phát sinh nhận thức chính sự thiếu vắng sự tồn tại cố hữu của chúng chúng ta và rồi thì hành động với cùng nhận thức ấy với sự quan tâm đến những hiện tượng khác. Thiền quán phản chiếu Luu tâm đến: 1- Một cá nhân đang ở tại trung tâm của tất cả những rắc rối. 2- Do thế, tốt nhất là hành động trong sự thấu hiểu bản chất tự nhiên thật sự của chúng ta trước nhất. 3- Sau đấy, nhận thức này có thể được áp dụng đến tâm thức, thân thể, nhà cửa, xe cộ, tiền bạc, và tất cả những hiện tượng khác.
Trích từ quyển How to See Yourself as You Really Are của Đức Đạt Lai Lạt Ma
Tuệ Uyển chuyển ngữ
Bình luận
Gửi bình luận của bạn
|
Tin nhiều người đọc Danh bạ website Phật giáo Sự kiện - Hội thảo
Đăng ký bản tin |