Chi tiết tin tức

Nhật ký cuộc sống: Nghĩ về chữ hòa từ một trận bóng hòa ở Malaysia

20:24:00 - 13/12/2018
(PGNĐ) -  Trận đấu lượt đi chung kết AFF Suzuki Cup 2018 với Malaysia đêm 11-12 kết thúc, nhiều cổ động Việt Nam mong muốn một kết quả tốt hơn một kết quả hòa, và nghĩ rằng chúng ta xứng đáng thắng đậm - thắng cách biệt. Riêng thiển ý của tôi thì vậy là được rồi. Có thể hòa được trong bình an thì nên hòa.

DEC74E09-7942-4720-B069-8C6FCAB360DC.jpeg
Một tình yêu bóng đá nhẹ nhàng - Ảnh: Facebook

Không bàn đến chuyện trọng tài hay các pha bỏ lỡ cơ hội, vì đó là một phần của bóng đá rồi; mình ở đây chỉ giả sử đội tuyển bóng đá quốc gia Việt Nam đêm qua thắng - thắng đậm. Tất yếu với lối chơi của Malaysia, hiệp 2 họ sẽ ức chế và chơi xấu kinh khủng hơn nữa, hệ quả rất có thể khi về sân Mỹ Đình chơi trận lượt về, chúng ta không còn mấy cầu thủ đủ sức khỏe để thi đấu. Và việc để thua là nguy cơ rất lớn. 

Một điều khác, trên sân nhà Malaysia, chúng ta thắng - thắng đậm, liệu cổ động viên Việt Nam có an toàn trên sân và an toàn ra về không?  

Hòa trong bình an, hòa trong lực lượng gần như vẹn toàn, hòa trong sự an ổn của cổ động viên, hòa trong một chút lợi thế, sao chúng ta không vui với trận hòa này?

Trên sân bóng cũng vậy, ngoài đời cũng vậy, có những lúc chúng ta phải chọn hòa dù biết rằng chúng ta có thể thắng họ; hoặc lấy việc hòa làm vui - dù rằng trước khi vào việc mình rất mong chiến thắng. Đôi khi trong một cuộc tranh luận, đôi khi trong kinh doanh, đôi khi trong những tranh chấp nhỏ nhặt đời thường... cũng cần hòa trong tư thế đó.

Nhất là với những việc, những người khi chúng ta thắng họ, sẽ tạo nên xung đột, bất trắc, thậm chí là oán thù. Bỏ một lần thắng, nhẹ một hơn thua, là ta đã bớt cho mình một mối họa về sau, một mối họa đôi khi là rất gần. 

Vốn có những việc khi chúng ta thắng, tức là đang dồn người thua vào một thế khó, dù trên thực tế, ta xứng đáng được thắng. 

Người sáng suốt ở đời nhiều khi giả thua, giả hòa ở một vài lúc, để duy trì lực lượng, ổn định việc lâu dài; chứ không dồn sức vào lúc nào cũng thắng, lúc nào cũng dồn người khác đến chân tường của sự thất bại. 

Sau một trận bóng đá hay, lại tự nghĩ và tự dặn dò mình như vậy, từng ngày, từng giờ.

Nguyễn Thành Giang (Quảng Nam)

Nguồn: GNO

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin