Chi tiết tin tức

Bồ-tát mỉm cười

18:09:00 - 24/06/2018
(PGNĐ) -  Chị bạn tôi là một Phật tử thuần thành, tu tập ở chùa Phật Ân (Mỹ Tho). Chị là giáo viên Trường Trung học Nguyễn Đình Chiểu, hiện đã nghỉ hưu. Hồi ấy kế bên chùa Phật Ân có một thư quán, còn gọi là phòng phát hành chuyên bán kinh sách, pháp khí và các vật dụng như áo tràng, chuỗi hạt…, nói chung là văn hóa phẩm liên quan đến Phật giáo.

Chị thường xuyên trực ở quán, và tôi mỗi khi ghé qua chùa cũng hay lân la trò chuyện luận bàn đạo pháp, trao đổi những chuyện huyền diệu thuộc về tâm linh của mỗi người. Chị kể nhiều chuyện trải nghiệm diệu kỳ về Bồ-tát Quán Thế Âm, nhưng với tôi, ấn tượng và đặc sắc nhất là chuyện Bồ-tát mỉm cười.
 

Ram thang Gieng (12).JPG
Ảnh: Bảo Toàn

Lúc chị còn đi dạy học. Bấy giờ, cha của một học sinh trong lớp của chị bị bệnh nặng đang nằm ở bệnh viện với bệnh tình hiểm nghèo, cầm chắc là không qua khỏi. Thương hoàn cảnh gia đình học sinh này đơn chiếc và khó khăn, chị đã vào viện giúp đỡ cùng hỗ trợ tinh thần. Đúng lúc người bệnh sắp ra đi, chị hướng dẫn hai mẹ con tích cực thành khẩn niệm Nam-mô A Di Đà Phật, vừa niệm Phật vừa đưa thi hài về nhà. Chị cũng lo sắp xếp giúp đỡ công việc hậu sự, miệng luôn niệm Phật và nhắc nhở hai mẹ con người học trò không ngừng niệm Phật A Di Đà để trợ tiến cho hương linh siêu thoát.

Chị kể, khi đang sắp xếp công việc lễ tang, bỗng nhiên chị nhìn lên hình Bồ-tát Quán Thế Âm mà gia đình người học trò đang thờ, chợt thấy Bồ-tát mỉm cười rất sống động. Quá kinh ngạc với chuyện bất ngờ này, chị buột miệng nói với hương linh: “Này, anh ơi! Sao tôi cũng thờ Bồ-tát Quán Thế Âm ở nhà đã nhiều năm rồi mà có thấy Mẹ mỉm cười đâu, sao ở đây Bồ-tát lại cười?”. Chị vợ của người chết bỗng nhiên hai chân khụy xuống, nói bằng giọng của người chồng vừa mất (nhiều người cho rằng hiện tượng này là hương linh người chồng nhập vô nói): “Cảm ơn chị vô cùng vì chị đã giúp đỡ và hộ niệm cho tôi. Chị hãy tin tôi, Bồ-tát nói sẽ còn thưởng cho chị nữa vì tấm lòng nhân ái của chị”. Nghe vậy, chị ngạc nhiên vô cùng. 

Sau đó chị vẫn đi dạy học và sinh sống bình thường. Gia đình chị ở trong một căn phòng chật hẹp, hư hại nặng được nhà trường cho ở tạm vì không có nhà riêng. Duy chỉ có một điều là nỗi lo của gia đình chị ngày càng lớn vì có vẻ như “căn nhà” sắp sập đổ. Một buổi chiều, có người bạn quen đến rủ đi mua đất xây nhà. Chị trả lời là chưa đủ tiền nên không dám thì bạn ấy nói cứ đi coi, nếu đủ duyên thì sẽ giúp đỡ. Thế rồi thật là thuận duyên, được nhiều người hỗ trợ cho mượn tiền, và cuối cùng chị cũng xây xong được căn nhà nhỏ. 

Tối hôm ấy, ông xã chị nằm mơ thấy Bồ-tát kêu gia đình chị ngày mai dọn sang nhà mới gấp. Vậy là chị đã chuyển nhà dù vẫn còn nhiều nợ nần…. Kinh ngạc là, khi gia đình chị vừa dọn đi thì tối đó “căn nhà” cũ (phòng ở tạm trong Trường Nguyễn Đình Chiểu) đổ sập hoàn toàn. Thật là kỳ diệu! Nếu ở lại thì chắc chắn cả nhà sẽ không tránh được thảm họa. 

Suy ngẫm tường tận mới hay Bồ-tát Quán Thế Âm đã thương và cứu giúp gia đình chị với đủ nhân duyên gặp được điều lành, tránh được khổ nạn.

Đức Liên

Nguồn: GNO

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin