Chi tiết tin tức

Gió với hoa cải và ta

17:17:48 - 24/07/2013
(PGNĐ) -  Hãy để một chút thời gian để cho ta ngẫm lại sự đời. Hãy bớt tham một chút để đời tốt đẹp hơn, để tâm thanh thản hơn, để cuộc sống này có nghĩa hơn.
image

Hãy để một chút thời gian để cho ta ngẫm lại sự đời. Hãy bớt tham một chút để đời tốt đẹp hơn, để tâm thanh thản hơn, để cuộc sống này có nghĩa hơn.

…  Mùa thu và hoa cúc
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại
Chỉ còn…

Nếu các bạn được nghe văng vẳng đâu đó bài hát này khi đang đặt tấm lưng trên một thảm cỏ, hay đang lang thang trên bãi đất bồi của triền đê con sông Đáy, sông Hồng ở một buổi chiều cuối thu ? bạn sẽ có cảm nhận gì ?

Trên bãi này không  phải là bông cúc mà là hoa cải, một biển hoa cải vàng rực rỡ dưới cái nắng nhạt của cuối  thu và gió se lạnh đầu đông đã về.

Đời người mấy ai có thời gian để cảm nhận cái cảm giác này, trong một khoảng khắc thiên nhiên cuối thu đẹp nhưng buồn khắc khoải đến nao lòng. Thế mới biết tại sao mùa thu làm lòng người say đắm, da diết đến thế, có lẽ vì vậy mà mùa thu cũng đã làm tiêu tốn bao giấy mực của bao thế hệ các nhà văn, nhà thơ và các nhạc sĩ.

Cuộc sống tất bật, con người mải trôi lăn chìm nổi mong tìm kế sinh nhai, mong thành đạt, mong làm giầu, mong danh vọng, mong nổi tiếng, mong có tất cả… để rồi cuộc đời cứ cuốn đi theo tiếng gọi của lòng tham và qui luật sinh tồn.

Chỉ đến khi ngồi đây, ngắm nhìn biển hoa cải vàng rực kia, để hồn đắm chìm trong không gian của một buổi cuối thu đẹp thế này ta mới chợt nhận ra rằng đời đúng là một bể khổ.

Những cơn gió cứ mê mải đuổi theo ve vãn những bông cải vàng rực kia, gió cứ thế, cứ thế, hết đợt này đền đợt khác làm cho cả biển hoa cải vàng rực cứ mầp mô, mấp mô như những đợt sóng vàng. Rồi đến lúc gió cũng mệt quá, gió ngừng thổi cả biển hoa vàng rực kia cũng yên nặng. Lúc đó gió cũng tự thấy rằng đời gió cũng là một bể khổ cứ trôi lăn mãi, cũng cứ mải mê, mê mải.

Cuộc sống càng hiện đại, con người càng phải quay cuồng chạy theo để hòa nhập và theo kịp với thời thế. Cứ thế, cứ thế không ai còn thời gian và cũng không ai muốn đi chậm lại để nhìn lại mình, để ngẫm nghĩ để ngoái đầu lại, tất cả cứ bị cuốn theo. Vì vậy mà ít ai còn thời gian cho chính mình và cho những người thân. Để rồi đến một lúc nào đó khi ngừng lại thì hỡi ôi ta đã để cho lòng tham cuốn ta đi quá xa rồi.

Gió cũng vậy, gió cứ mê mải  mơn trớn đuổi theo những bông cải vàng để rồi một lúc nào đó gió cũng không còn sức để thổi, khi đó gió mới tự hỏi mình “ ta đang đuổi theo hình bóng nào vậy” .

Nhiều lúc ta cũng tự hỏi ta rằng “ nếu phổi ta không tự thở được, thì ta sẽ ra sao”.Ta cứ phải quay cuồng mải miết với bao tính toán lo toan từ miếng cơm manh áo. No ấm rồi ta lại lo phải ăn ngon, mặc đẹp, mặc đẹp ăn ngon rồi lại lo nhà cao cửa rộng, nhà cao cửa rộng rồi thì lại lo có trang bị tiện nghi, hiện đại, có xe đạp rồi lại mơ xe máy, có xe máy rồi lạị mơ có xe hơi… Ờ đó là chuyện đương nhiên là qui luật tất yếu, là cuộc sống sinh tồn, là sự phát triển của thế giới quanh ta. Ta đứng ngoài sao tồn tại được.

Gió cũng vậy, gió sinh ra từ sự chuyển động của không khí thì gió phải thổi thôi, gió đâu có thể đứng yên được khi mà không khí chuyển động. Gió đã thổi lúc thì nhè nhẹ, dịu dàng, mơn trớn vuốt ve, lúc thì  điên cuồng giận dữ nổi trận cuồng phong, sau cơn cuồng phong thì phẳng nặng đến ngột ngạt.

Ta có lúc nào tự hỏi sao ta không hài lòng hay tạm hài lòng với những gì mình đang có? để đi chậm lại, đừng chạy như điên thế theo lòng tham trong con người ta không biết dừng. Để rồi ta đôi lúc cũng không còn là ta.

Gió cũng vậy sao gió cứ mải mê chạy theo ve vãn bông cải làm chi để rồi gió cũng phải điên cuồng. Có lúc gió cũng không còn là làn gió mát.

Hãy ngồi nhai kỹ miếng cơm trong miệng, để cảm nhận là ta đang ăn, hãy đi chậm lại một chút để hạn chế tai nạn giao thông. Hãy dành nhiều thời gian hơn cho những người thân, để biết rằng gia đình mới là số một. Hãy dành thời gian để lắng nghe để chia sẻ những lời tâm sự của người thân và bạn bè để ngăn chặn  bớt  người  có ý định tự tử. Hãy để ít phút ngồi yên lặng và dõi theo hơi thở để ta đang biết là ta đang hít vào và thở ra…

Hãy để một chút thời gian để cho ta ngẫm lại sự đời. Hãy bớt tham một chút để đời tốt đẹp hơn, để tâm thanh thản hơn, để cuộc sống này có nghĩa hơn.

Gió cũng vậy, gió cứ thổi, cứ ve vãn mơn trớn những bông cải nhé nhưng gió đừng mải mê quá mà làm bông cải phải tả tơi.

Hỡi các bạn! mùa thu đẹp lắm nếu chúng ta để chút thời gian cho riêng ta, để mà cảm nhận được mùa thu với bông cải đẹp đến nhường nào.

Hà Nội  tháng  10  năm 2012

Bình luận
Gửi bình luận của bạn

Danh bạ website Phật giáo
Sự kiện - Hội thảo
  • Về Thiền học khởi nguyên của Phật Giáo Việt Nam
  • Giới thiệu sách - Tìm người trong hơi thở
  • Chuyện xưa... mai trắng Hà thành
  • Đôi dòng xúc cảm
  • 108 Lời tự tại – Nâng cao phẩm chất cuộc sống
  • Ai trộm chuỗi tràng hạt của Phật?
  • Em nên đi tu hay lấy chồng?
  • Trần Nhân Tông – đức Vua, Phật hoàng của dân tộc Việt
  • Bình an giữa cuộc đời
  • Ăn và Đạo Pháp

Đăng ký bản tin